Friday, June 2, 2023

Lý do dưa chuột bị đắng - Cross Pollinating - Thụ Phấn Chéo.

Nha Le

(Hình của Beit Alpha cucumbe - nguồn internet)

Tuần này có nhiều bạn liên lạc với mình hỏi về việc tại sao trái dưa chuột bị đắng, có phải là vì trồng gần cây khổ qua hay không? Mình xin trả lời là không phải. Dưa chuột đắng là vì đó là giống dưa chuột đắng, do khí hậu và do cách trồng.

Trên thế giới có cả hàng trăm loại dưa chuột (cucumber.) Hầu hết các cây dưa chuột đều chứa một hợp chất đắng gọi là Cucurbitacin. Và trái dưa chuột sẽ dễ bị đắng khi thời tiết ở nơi trồng bị nóng quá, cây bị thiếu nước, đất trồng thiếu dinh dưỡng không có đủ phân bón, và khi trái dưa chuột không có được ánh nắng rọi đến.

Các bạn nên trồng dưa chuột theo cách cho cây leo lên giàn thẳng đứng và có ánh nắng rọi thẳng vào giàn trồng. Hãy cắt bỏ cái lá to mà mọc ngay bên trên và che khuất trái dưa để trái được gặp ánh nắng mặt trời. Ở những nơi có khí hậu hơi nóng vào mùa hè như Texas chẳng hạn, thì các bạn có thể giăng shade cloth để che bớt nắng. Ngược lại với các loại trái cây khác, trái dưa chuột non ngọt hơn trái dưa chuột già, vì vậy để có được mấy trái dưa chuột giòn ngọt thì các bạn nên hái khi trái chưa có già.

Để tránh dưa chuột bị đắng, bạn có thể chọn mua những giống ngọt và không đắng. Một số loại dưa chuột có lượng của chất làm đắng cucurbitacin thấp như Jazzer, Eversweet, Long Green Improved, Holland, Aria, Lemon, Marketmore 97, Burpless, Carmen, County Fair, Diva, Fanfare, Garden Sweet, Marketmore 76, Slice More, Sweet Slice, Sweet Success, Sweeter Yet, Eversweet, Sugar Crunch, Tasty Green, Beit Alpha, and Striped Armenian.

Ngoài ra còn có một số giống dưa chuột Nhật Bản đã được lai giống để có hàm lượng Cucurbitacin rất thấp nên trái sẽ không có bị đắng. Các giống dưa chuột Nhật Bản được ưa chuộng như: Dragon Suhyo Cross Hybrid, Housaku Hybrid, Palace King Hybrid, Palace Pride Hybrid, Soarer Hybrid, Sooyow Nishiki, Southern Delight Hybrid, Summer Dance Hybrid, Summer Top Hybrid, Tasty Green Hybrid, Tokiwa, Tsuyataro Hybrid, Yamato Sanjaku, Zipangu Hybrid.
Happy gardening nhe bà con.
(Hình của Beit Alpha cucumber, mượn từ nguồn internet)

Link của phần hai nói chi tiết về việc thụ phấn chéo (cross pollinating)
mibextid=Nif5oz
___
Cross Pollinating - Thụ Phấn Chéo.
Mặc dù mình đã có trả lời về việc dưa chuột, mướp hương bị đắng khi trồng chung giàn hoặc gần với cây khổ qua là do cây bị thiếu nước, thời tiết nóng, thiếu dinh dưỡng chứ không phải là do bị thụ phấn chéo (cross polinating) với phấn hoa của cây khổ qua, nhưng vẫn có nhiều người chưa có tin tưởng vào câu trả lời đó cho lắm nên mình xin giải thích cặn kẽ hơn về thụ phấn chéo.

- Chỉ có các loại cây cùng loài (species) thì mới có thể thụ phấn chéo được. Nếu như là cây khác loài với nhau thì hoa không có thể thụ phấn được. Dưa chuột, mướp và khổ qua không cùng loài với nhau (xem hình bên dưới có ghi chú) nên không thể nào thụ phấn chéo được. Dù cho các bạn có lấy phấn hoa đực ngoáy ngoáy vào nhụy của hoa cái thì nó cũng sẽ không có thụ phấn và sẽ rụng mất.

- Khi hoa của các cây cùng loài được thụ phấn chéo (cross polinating) thì trái của cái cây đó sẽ không có gì thay đổi. Từ hình dạng đến mùi vị tất cả đều vẫn y như xưa nay. Chỉ khi nào mình dùng hạt giống của cái trái đã được tạo thành từ sự thụ phấn chéo để đem đi trồng thì cây đó mới cho ra loại trái cây lai giống với hình dạng và mùi vị khác với trái của cây mẹ và của cây cha. Vì vậy khi các trái được thu hoạch trong cùng mùa trồng trọt, cho dù đã có bị thụ phấn chéo, thì chúng nó vẫn giữ lại tất cả những đặc điểm cũ riêng của chúng, chỉ riêng hạt của chúng đã mang cái gene mới thôi.
Vì vậy dưa chuột, mướp có bị đắng thì tại vì giống cây, thời tiết nóng và cách chăm sóc chưa đúng, chứ em khổ qua thì hoàn toàn vô tội. Chắc cứ mãi bị đổ thừa một cách oan uổng nên suốt đời cứ phải than khổ quá khổ quá 😁

Hy vọng các bạn đã hiểu rõ hơn về thụ phấn chéo và không có nghi oan cho em khổ qua nữa nhe 😀. Happy gardening nhe bà con.


























https://www.facebook.com/groups/1846382122353265/user/100002120341127

________________________________

Thursday, June 1, 2023

“Vẻ Đẹp Đến Từ Bên Trong”

MINH HÂN PHAN

Hôm nay đang đi bộ chung quanh park [ công viên nhỏ] của khu tôi đang cư ngụ, thấy một cô bé rất xinh chừng mười tuổi, mặc một T-shirt màu trắng với hàng chử màu cam nỗi bật phía sau lưng: " Beauty comes from within ". Thoạt đầu tôi không để ý lắm vì tai tập trung nghe pháp thoi. Tuy nhiên trên đường trở về nhà, tôi nghỉ về hàng chử này không ít.
Cụm từ “vẻ đẹp đến từ bên trong” nói lên cái gì?. Nó nói lên vẻ đẹp thực sự không chỉ đơn thuần là hình thức bên ngoài, mà là sự phản ánh những phẩm chất và đức tính bên trong. Khi ai đó thể hiện những phẩm chất như lòng trắc ẩn, sự đồng cảm, tính chính trực và ý thức thực sự về giá trị bản thân, những đặc tính này thường có xu hướng giúp nâng cao hình thức bên ngoài. Đôi lúc nó toát lên cảm giác bình yên và mãn nguyện bên trong. Những cá nhân như vậy có xu hướng tự tin hơn, điều này có thể khiến họ trở nên hấp dẫn hơn đối với người khác.
Vẽ đẹp, hơn nữa, đến từ bên trong không chỉ giới hạn ở vẻ bề ngoài. Nó mở rộng đến các khía cạnh khác nhau của cuộc sống, chẳng hạn như theo đuổi trí tuệ, sáng tạo và phát triển cá nhân. Khi ai đó nuôi dưỡng tâm trí, trau dồi tài năng và phát triển niềm đam mê của họ, điều đó sẽ tạo thêm chiều sâu và khí chất cho sự hiện diện tổng thể của họ, khiến họ trở nên quyến rũ và hấp dẫn hơn.
Gọn lại, mặc dù hình thức bên ngoài ban đầu có thể gây chú ý, nhưng chính phẩm chất và đức tính bên trong mới thực sự xác định vẻ đẹp của một người. Trau dồi những phẩm chất như lòng tốt, lòng trắc ẩn, sự tự tin và phát triển cá nhân cho phép người ấy tỏa ra một vẻ đẹp chân thực độc đáo vượt lên trên thể chất đơn thuần.
H.Phan 05.27.2023
https://www.facebook.com/hphan2029

_______________________________

Monday, May 29, 2023

Một câu chuyện nhân văn

Một người con trai ở tiểu bang Texas (Mỹ) đưa cha đi ăn tiệm.


Cha anh là một ngưới lính già mắc bệnh tay chân run rẩy, trong lúc ăn làm rơi vãi thức ăn vào người, và rơi đầy xuống đất. Một vài người trong tiệm tỏ vẻ khó chịu.

Người con vẫn thản nhiên, ngồi ăn và trò chuyện với cha. Đợi ông ăn uống xong, anh đứng dậy đến bên cha và nhẹ nhàng nhặt các vụn thức ăn trên áo ông, cầm tay dẫn cha vào nhà vệ sinh rửa và lau sạch cho cha, chải tóc và đội mũ, sửa lại áo quần và đeo kính lại cho ông.

Trở lại bàn, anh cúi xuống đất lượm sạch những vụn thức ăn cha mình làm rơi vãi, không để lại một chút rác nào. Xong xuôi anh mới dìu cha ra quầy trả tiền.

Đột nhiên, một cụ già thực khách ở bàn kế bên gọi anh và nói to "Anh bạn trẻ ơi, anh để rơi lại cái gì kìa !". Chàng thanh niên quay lại nhìn kỹ chỗ cha mình ngồi rồi nói "Đâu có, tôi đâu có để lại cái gì đâu ?".

Cụ già đứng lên chậm rãi nói "Có, anh vừa để lại một bài học qu giá về lòng hiếu thảo cho con cái, và niềm hạnh phúc cho các bậc cha mẹ !".

Cả tiệm đang ồn ào bỗng im lặng, mọi người sững lại vài giây, rồi tất cả vỗ tay ào ào vì xúc động. Còn những người trước đó đã nhăn nhó và phàn nàn thì ngượng nghịu vì cảm thấy xấu hổ !

Chủ tiệm ăn cũng xúc động, nên tính giá thật đặc biệt cho hai cha con, và ghi thêm vào tờ biên lai dòng chữ "Xin cám ơn đóng góp của cụ !".

Còn bạn thì sao ? Mỗi khi đi ra đường, bạn để lại điều gì ?

Hy vọng không phải là rác rưởi nhé !

Sưu Tầm

________________________

Bún Mọc “Chiêu Niệm”

 Hoài Như


Giò sống thả vào nước sôi, khi chín nổi lên màu trắng ngần – nên gọi là “mọc”.

Hôm nay là ngày của mẹ, thấy mẹ cháu hí hoáy làm bánh làm trái cho bà cháu, còn 2 cháu mua cho mẹ cháu cái bóp mới và một bó hoa, còn bố cháu thì chả được…. cái gì, chỉ được một lời hứa: tối nay về sẽ cho ông ăn bún mọc.

Trong lúc chờ đợi, gửi bạn ta một bài viết về bún mọc theo lời kể của cô em gái năm xưa, đọc đỡ cho…. qua ngày qua tháng.



Chủ Nhật, cả nhà dậy trễ, đứa em út vốn háu đói đã nhanh nhẩu
– Hôm nay làm gì ăn đi mấy chị.
– Bún mọc đi?
– Bún mọc là bún gì?
Tôi bật cười, năm nay mười tuổi em tôi chưa biết Bún Mọc là bún như thế nào, nó cũng khó tưởng tượng ra môt tô Bún Mọc đầy màu sắc và mùi vị.

Tự nhiên luồng ký ức bỗng sống dậy trong tôi, ru tôi trở lại quãng đời của những năm về trước, tôi chợt nhớ đến Quán Bên Đường, cái tên thật là thơ mộng mà mấy nhỏ bạn của tôi đã đặt cho quán Bún Mọc dưới chân cầu Trương Minh Giảng, tôi chợt nhớ lại những lần dăm ba đứa rủ nhau đi thưởng thức hương vị tuyệt vời của tô bún Xứ Bắc Kỳ, tôi chợt muốn viết một bài để “vinh danh” bún mọc, trước là cho riêng tôi và sau là cho những người bạn đang cùng tôi mơ tưởng bát bún đậm đà bên kia bờ đất nước.

Cái tên là lạ, cái tên khó hiểu đến với người sảnh ăn uống, nhưng nếu xét cho kỹ, ‘mọc’ ở đây có nghĩa là “nổi lên trên”. Giò sống thả vào nước sôi, khi chín nổi lên màu trắng ngần – nên gọi là “mọc”.

Tôi đã được bà hàng ở chân cầu Trương Minh Giảng bỏ gần 10 phút để giảng, đã lâu nên tôi quên mất nội dung, chỉ nhớ đại khái là như vậy. Nhưng ‘mọc’ hay ‘nổi’ đối với tôi cũng đều có nghĩa là bún chả lụa, với đủ kiểu chả: chả chiên, chả lụa, chả hấp trong bát bún.

Dưới chân cầu Trường Minh Giảng, quán bún mọc lâu đời và nổi tiếng “ngự trị” ở đó với khách “thập phương”.
Đôi lần có ăn ở chỗ khác nhưng tôi vẫn phải công nhận bún mọc ở đây là ngon nhất. Hình như bún mọc không được phổ biển cho lắm, như phở, như bánh xèo nhưng “ngon phải biết”.

Đầu tiên, tôi thích ăn bún mọc vì tôi thích ngốn chả, nên tôi nghĩ bún mọc ngon là vì chả -nếu không có những lát chả lụa bún mọc hết “linh hồn”.

Nhưng sau thì tôi biết tôi lầm, vì có 1 lần ăn tô bún không có một lát chả ngoại trừ một miếng sườn heo, nhưng nó vẫn ngon, ngon lạ lùng.
Có lẽ bún mọc ngon là nhờ nước lèo, ngọt ngào, húp 1 miếng vị ngon thấm tới phổi.
Tôi tưởng người ta phải viết cả 1 bài để nói đến cái ngon của nước lèo bún mọc mới phải chứ, không biết nước lèo bún mọc được nấu bằng thứ gì nhưng nó trong thật trong, và óng mỡ.

Có lần mấy chị em tôi thử nấu bằng xương heo và giò sống nhưng thất bại vì nước vẫn đục đục, nghe người ta nói là phải hớt bọt khi đang nấu nhưng chỉ biết ăn và biết ngó thôi nên đành chịu.

Bún mọc không cay như bún bò cũng không nồng mùi như phở, nó dễ thương như một cô gái đến tuổi dậy thì làm dáng. Nước trong – như chưa hề vướng phải một vẩn đục nàoncủa trần gian.

Bún mọc ăn với ớt tươi nên không sợ màu đỏ của ớt bột làm “hoen uế”, có người còn vắt chanh cho bớt mỡ nhưng tôi lại chúa ghét vắt chanh vào bất kỳ môt loại bún nào, có lẽ tôi ghét chanh chăng?

Thường thì vài viên mọc, vài lát chả lụa là đủ một tô bún mọc, nhưng ở dưới chân cầu Trương Minh Giảng thì lại khác, hoàn toàn khác, vài lát chả lua, vài viên mọc, viên chả chiên, chả hấp, một miếng sườn heo…..
Rất ư là cầu kỳ và xa xỉ và chỉ cần một miếng đầu tiên, người ta sẽ cảm thấy bao nhiêu phiền muộn tan biến.
Rau muống chẻ cũng là đồ phụ tùng của bún mọc.

Kế quán bún mọc ở dưới chân cầu Trương Minh Giảng là quán bún mọc trong chợ Ông Tạ. Bà hàng chỉ bán vào buổi sáng, sau l0 giờ coi như là “đóng cửa”.
Dĩ nhiên là tôi không có dịp lặn lội lên tới đó để thưởng thức một cách thường xuyên nhưng phải công nhận là nó ngon không thua quán ở dưới chân cầu Trương Minh Giảng, lẽ dĩ nhiên là không thể hơn được rồi.
Ăn bún mọc thì nhớ đến tâm tình của những người làm chả. Chả mà dở thì tô bún chẳng vui, thành ra chả cũng phải ngon như nước mọc.

Viết đến đây tôi không đủ can đảm để viết tiếp. Đêm đã khuya, bụng thì đói cồn cào mà ngồi viết để nói về bún mọc qủa thật là một cực hình.
 Tôi ngừng bút nơi đây, trong nỗi niềm thương quê nhớ nước, nhớ bạn bè và nhớ bún mọc không nguôi.

Tôi luôn luôn nhắc tôi, tôi tự hứa với tôi là phải làm tất cả để sớm có một ngày ngồi chễm chệ ở dưới chân cầu Trường Minh Giảng vừa ăn tô bún mọc dậy tình vừa được nghe bà hàng «luận thuyết» tiếp tục về danh từ “bún mọc”.


__________________________________

Sunday, May 28, 2023

NUỚC MẮM NOUMANI ..

 PHÓNG SỰ VỀ MIỀN TÂY VÀ NIỀM HÃNH DIỆN "ĂN KÉ"  - THẮNG TRẦN 

Bài viết cách đây gần 2 năm, khi ấy nước mắm Noumani của Trung vừa ra những lô hàng đầu tiên bán ở Nauy. Nay Trung và thương hiệu nước mắm Noumani đã có mặt gần khắp thế giới. Chúc mừng Noumami AS .

- Cuối tuần về miền tây hông vợ?
- Ủa cho đi Việt Nam rồi sao? Vợ tôi hỏi.
Thứ sáu, trước cuối tuần nghỉ lễ Pinse (lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống), tôi ráng sắp xếp công việc để cúp cua vài giờ. Bà xã "đến đón tận cửa" bịnh viện lúc 12.00. Về nhà lót bụng chén cơm và sau đó khởi hành đi Sandnes, tây nam Nauy.
Phải mất hơn 3 giờ lái xe, đây là dịp tôi tâm sự ỷ ôi với vợ.
- lâu quá 2 đứa mình không tâm sự dưới mưa, hả vợ?
- Chuyện gì nữa đây? Vợ tôi nghi ngờ thành ý của tôi.
- hai vợ chồng sắp kỷ niệm 25 năm, có tính gì hông?
- Khó mà dự tính gì bây giờ, thôi để Covid19 tính dùm. Vợ than.
Đoạn đường ngắn dần khi có " nhiều chuyện" tâm sự. Mưa tầm tã suốt cả đoạn đường. Năm nay thời tiết lạ thiệt. Tháng năm thường nắng đẹp ở miền nam Nauy, nhưng cả tháng 5 như trời mùa thu.
Tôi nói cho vợ biết là chuyến VỀ miền tây lần này do người bạn quen trên mạng mời và 2 người bạn khác trên mạng rủ rê. Có bạn trên mạng cũng có lợi vậy đó. Đây là dịp từ bạn ảo sang bạn thiệt.
Thật sự tôi mong ước được đi Sandnes sau khi coi trên Youtube của Hiệp về phóng sự hãng làm nước mắm của Trung. Tôi rất thích và ngưỡng mộ những ai đóng góp và làm vinh danh người Việt mình.
Tình cờ Trung liên lạc tôi sau khi có cùng suy nghĩ với tôi qua những bài chia sẻ trên diễn đàn Nhân văn Việt Nauy.
Đến nơi, diện kiến nhân vật chính, cảm tưởng đầu tiên: anh chàng trung niên, trán rộng và cao toát ra nhiều sinh khí và rạng rỡ, cao to (chắc tại tôi lùn và bé ). Sau những lời chào hỏi, Trung cho biết mọi sẵn sàng để đón tiếp 2 vợ chồng. Vào nhà gặp ngay 4 mỹ nhân của vùng đông, 2 admin của diễn đàn Nhân văn, phu nhân của admin thứ 3 và cô bé Hannah (5 tuổi)
Phải nói đây là niềm vinh hạnh khi được quen những người tôi quý mến, nhưng chỉ qua trang mạng. Khi thật sự gặp ở đời thiệt đã xác định những cảm nghĩ về những người bạn trước nay không sai.
Thời đại Covid19, mọi người phải chấp hành qui định của chính phủ. Không ai trong chúng tôi muốn bị phạt như bà thủ tướng. Trung đã cho tôi biết qui định ở Sandnes là được có 10 người khách. 3 cô vùng đông đã thử nghiệm Covid19 trước khi đi. Tôi đã chích ngừa và bà xã không có triệu chứng. Mọi người an tâm.
Mục đích chuyến đi miền tây là tìm hiểu về người chủ nhân hãng nước mắm, lý do đưa đến ý tưởng và thành quả ngày hôm nay. Ngoài ra được thêm kiến thức món ăn mà tôi đã dùng hơn 50 năm qua.
Tôi " phỏng vấn " ngay Trung. Trung nói: " từ từ, để em đưa anh chị lên cơ sở của em và sau đó ăn thử nước mắm em sẽ đưa ra thị trường trong 2 tuần tới, rồi mới phỏng vấn nhe".



















Nơi làm nước mắm là vùng nông thôn, dân cư thưa thớt, những cánh đồng bạt ngàn. Ngôi nhà của những thập niên 60-70, được xây cất thêm. Bên trong có không gian khá rộng. Phòng thay đồ trước khi vào. Đầu tiên là phòng họp, nghỉ và sinh hoạt của nhân viên. Đập vào mắt tôi là những bình, chai, hủ nước mắm có trên thị trường trong và ngoài nước Việt Nam, cùng những mẫu nước mắm đã được làm và thử nghiệm tại đây. Dù rằng tôi ăn nước mắm nhiều năm nhưng kiến thức về nó không có bao nhiêu.

Được thử nghiệm tất cả các sản phẩm tôi mới nghiệm ra sự phong phú của mùi vị khác nhau.
Nước mắm truyền thống và nước mắm công nghiệp là 2 trường phái. Những nước mắm chúng ta mua ăn là nước mắm công nghiệp. Trung giải thích cặn kẽ và cho tôi biết khái niệm lượng protein và muối trong sản phẩm nước mắm.
Những loại nước truyền thống, nước đầu (cốt nhĩ hay nhĩ) thường chứa nhiều chất đạm (protein) và muối. Sản phẩm này khá đắt. Và sang nước hai, thường dùng nêm nếm và nấu nướng.
Các sản phẩm nước mắm mua tại Nauy thường do Thái Lan, Việt Nam và Trung Quốc sản xuất. Chúng ta ăn dùng nhưng để xác định an toàn thực phẩm, hoá chất và qui bảo quản thì không thể nào biết.

Thắng Và Chủ nhân
Trung cho biết phải dùng gần 4 năm từ ngày có ý tưởng làm nước m
ắm đến sản phẩm đầu tiên ra thị trường. Làm ra thực phẩm được công nhận thị trường và được xử dụng ở Nauy phải qua rất nhiều khâu chứng nhận và kiểm duyệt. Cơ quan giám định an toàn thực phẩm rất kỷ lưỡng và khó khăn. Họ đi kiểm soát bất ngờ và thường xuyên.
Trung tâm sự: để có nước mắm "thiệt" để ăn khó. Chỉ khi nào mình tự làm. Nauy rất giàu sản vật biển và sạch, tại sao chúng ta không làm ra sản phẩm thuần Việt với nguyên liệu tốt nhất ta đang có.
Là kỹ sư dầu hỏa, kiến thức sẵn có, lòng nhiệt huyết cho cộng đồng, tính kiên nhẫn và ham học (2 lần rong ruổi trên những vùng làm nước mắm trong nước để học hỏi) nay sản phẩm nước mắm làm tại Nauy và đóng chai tại Nauy (có sản phẩm làm ở Phú Quốc, nhưng đóng chai ở Mỹ) đã có mặt
Sản phẩm đầu tay đã ra mắt. Trung nhận nhiều phản hồi. Chàng trai luôn mong mỏi những sản phẩm sắp tới đáp ứng tốt hơn đòi hỏi của người tiêu dùng và thị trường. Trung cho biết 2 tuần nữa ( tuần sau) sẽ ra sản phẩm nước mắm cá hồi đã chỉnh độ mặn và nước mắm cá tuyết ra đời (tosk, cod)
Tôi may mắn đã thử và cảm nhận rất ngon (cá hoặc rau chấm nước mắm không pha cá hồi rất hợp, thịt gà, thịt heo luộc hợp với nước mắm cá tuyết)
Trải nghiệm những ngày ở miền tây thật thú vị. Học hỏi và thêm nhiều người bạn mà tôi kính nể và quý trọng. Phải nói tôi hân hạnh được ăn ké niềm vinh dự này. Tôi có cảm nhận và tin tưởng sản phẩm sẽ đi nhanh và rộng vào thị trường những người dùng "nước mắt quê hương"
Tôi biết chắc rằng đây là sản phẩm SẠCH (cá Nauy và muối biển Hoà Lan), nhà sản xuất luôn mong muốn cải thiện sản phẩm và hình ảnh đặc trưng cho người Việt tại Nauy (rất hy vọng và muốn vậy)
Trong tôi luôn có 2 cây sống trong tâm:
-- Cây mang tên TỰ ÁI DÂN TỘC, chỉ muốn nó hiện diện để nhắc nhở mình, nhưng không muốn nó lớn.
-- Cây mang tên TỰ HÀO DÂN TỘC, luôn mong muốn nó lớn mạnh.
Những thành quả của người Việt là những phân bón tốt nhất cho cây TỰ HÀO DÂN TỘC của tôi
Xin cảm ơn Noumami AS đã mời và đón tiếp anh chị. Và đặc biệt cảm ơn Trung đóng góp cho hình ảnh đẹp cho người Việt ở Nauy.
Xin cảm ơn chị Linh Pham Dysjaland đã cho bọn này cảm nhận thực sự thế nào là tình người và lòng hiếu khách của người Việt chính thống. Lysefjord không hổ là danh lam thắng cảnh.
Bài dài, nhưng là 1 phần nhỏ của "phóng sự". Hy vọng mọi người đón nhận như trải nghiệm ít ỏi trong mùa Covid19.

Nếu thấy hay và muốn chia sẻ cho nhiều người biết về sản phẩm nước mắm, xin tự nhiên chia sẻ bài này. 

 Thắng Trần https://www.facebook.com/

___________________________________

Saturday, May 27, 2023

Trung Quốc phát hiện kỹ thuật ‘ma cà rồng’ để kéo dài tuổi thọ: Rủi ro về đạo đức

 Thanh Tâm - DKN



Bí quyết trường sinh của ‘ma cà rồng’ trong truyền thuyết giờ đây đã biến thành sự thực với phát hiện của các nhà khoa học Trung Quốc. Tuy nhiên, những tác động tiềm ẩn của khám phá này đối với nhân loại, đặc biệt là ở xã hội Trung Quốc, đã làm dấy lên những mối quan ngại sâu sắc. Kỹ thuật này tiềm ẩn những nguy cơ gì? Liệu còn có con đường nào khác để đạt tới sự trẻ hóa và trường thọ mà con người hằng mong ước?

Kỹ thuật ‘ma cà rồng’ được hé lộ

Theo South China Morning Post, một nhóm các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã tiến hành nghiên cứu kỹ thuật của ma cà rồng – tiêm máu của chuột con cho chuột già nhằm kéo dài tuổi thọ của chúng. Nhiều nhà khoa học và các doanh nhân hiện đang quan tâm đến việc áp dụng kỹ thuật này để giúp “trẻ hóa” những người đang bị lão hóa.

Nghiên cứu mới được công bố vào tháng 5 trên tạp chí được bình duyệt Cell Stem Cell, đã phát hiện ra rằng các cơ quan và các loại tế bào khác nhau ở chuột con sẽ lão hóa nhanh hơn khi tiếp xúc với máu của chuột già và ngược lại, các tế bào gốc trưởng thành, cùng các tế bào soma xung quanh ở chuột già có thể được “trẻ hóa” bằng cách tiêm máu của chuột con vào chúng.

Các tác giả tại Học viện Khoa học Trung Quốc cũng chỉ ra rằng một trong số các loại tế bào có phản ứng nhạy nhất với máu trẻ là các tế bào tiền thân tạo máu (HSPC) – chính là các tế bào tạo ra các tế bào miễn dịch và máu khác.

Ma Shuai, tác giả chính của nghiên cứu cho biết: “Hầu hết các nghiên cứu liên quan trước đây chỉ chứng minh được hiện tượng [trẻ hóa] và chưa tiết lộ đầy đủ về các cơ chế thiết yếu”.

Nghiên cứu nhấn mạnh: “Nghiên cứu của chúng tôi tạo ra một nguồn tài nguyên có thể khai thác nhằm nâng cao hiểu biết của chúng ta về các yếu tố hệ thống liên quan đến lão hóa và cách vận dụng chúng để giảm bớt lão hóa”.

Để xác định các cơ chế khiến kỹ thuật heterochronic parabiosis (tức là một con chuột trẻ và một con chuột già cùng chia sẻ một hệ tuần hoàn) tác động đến quá trình lão hóa và trẻ hóa, các nhà nghiên cứu Trung Quốc đã phân lập và so sánh hơn 164.000 tế bào đơn lẻ ở 7 cơ quan trong vòng 5 năm.

Họ đã phát hiện ra rằng hiệu ứng trẻ hóa ở những con chuột già được tạo ra bằng cách hoạt hóa các tế bào HSPC già thay vì từ việc di chuyển các tế bào HSPC trẻ vào tủy xương.

Mặc dù nghiên cứu mới này được thực hiện trên chuột sống, nhưng nhiều nhà khoa học và doanh nhân hiện khá quan tâm đến khả năng áp dụng kỹ thuật này cho con người. Ambrosia, một công ty khởi nghiệp có trụ sở tại Hoa Kỳ, từng đề xuất bơm huyết tương người từ những người hiến máu trẻ sang người lớn tuổi, với lượng 1,5 lít mỗi lần, trong hai ngày. Tuy nhiên, công nghệ này đã bị Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ bác bỏ vào năm 2019 vì “không an toàn hay hiệu quả”.

Mối quan tâm về đạo đức và rủi ro tội phạm

Bài báo của South China Morning Post đã dấy lên những quan ngại sâu sắc. Độc giả bày tỏ nghi vấn về những rủi ro đạo đức của “kỹ thuật ma cà rồng” này. Một tài khoản có tên Paul W. bình luận: “Câu hỏi đặt ra là liệu một số kẻ hèn hạ có tiền, có quyền sẽ triển khai phương pháp nào trong phạm vi quyền lực của bọn họ để lấy máu của những người trẻ khỏe mạnh?”.

Đây không phải là một thắc mắc vô căn cứ. Trong những năm gần đây, nhiều cuộc điều tra đã cho thấy sự phát triển của thị trường chợ đen bán máu và mức độ nghiêm trọng của nạn buôn người ở Trung Quốc.

Năm 2014, BBC đưa tin vụ việc 7 người đã bị bắt vì cáo buộc âm mưu ép các học sinh hiến máu. Theo cảnh sát Trung Quốc, ít nhất 8 trẻ em từ 10 đến 16 tuổi đã bị một băng nhóm đánh đập để ép các em “hiến máu” cho một công ty ở tỉnh Cam Túc, Trung Quốc. Trong số những người bị bắt có một cán bộ trung tâm máu, người này đã khai với cảnh sát rằng anh ta bị áp lực phải tìm thêm người hiến máu. Có thông tin tiết lộ rằng các học sinh bị buộc phải hiến máu hàng tháng trong 7 tháng và lượng máu được lấy cao gấp 3 lần so với lượng máu trung bình của những người hiến máu tự nguyện.

Vào năm 2015, Reuters tiết lộ thêm rằng nhu cầu chăm sóc sức khỏe ngày càng tăng ở Trung Quốc đã dẫn đến tình trạng thiếu nguồn máu triền miên, tạo điều kiện cho chợ đen bán máu ra đời. Những cuộc trấn áp định kỳ các tay “cò máu” dường như chỉ có tác dụng rất hạn chế. “Đừng lo lắng về cảnh sát. Chúng tôi ở bên ngoài hầu hết các bệnh viện và chúng tôi biết tất cả các nhân viên cảnh sát”, Zhang – một “cò máu” ở Bắc Kinh nói, trong khi hai chiếc xe cảnh sát đang đậu ngay gần đó.

Hãy tưởng tượng nếu “kỹ thuật ma cà rồng” nói trên được áp dụng cho loài người để thỏa mãn mong muốn trẻ hóa, thì hậu quả sẽ khủng khiếp ra sao khi mà nhu cầu về máu vốn đã cao, cùng với đó là tội phạm liên quan đến chợ đen bán máu ở Trung Quốc vốn đã rất tồi tệ?

Gần đây, nhà bất đồng chính kiến ​​Trung Quốc Yao Cheng tiết lộ rằng, theo số liệu thống kê của các tổ chức phi lợi nhuận Trung Quốc, bao gồm cả WRIC (tổ chức Quyền lợi cho phụ nữ ở Trung Quốc), ước tính có 70.000 trẻ em bị bắt cóc mỗi năm, chưa tính đến những trẻ em bị bỏ rơi.

Những đứa trẻ đáng thương đó sau khi bị mua về sẽ trở thành cô dâu nhí – khi đứa trẻ đến độ tuổi thích hợp, sẽ phải kết hôn với một người trong gia đình đó, hoặc trở thành gái mại dâm, thậm chí là bị đưa đi mổ cướp tạng.

Ông Yao nhớ lại đã từng chứng kiến ​​ở Sán Đầu, Quảng Đông những chiếc giường dành cho các bé trai và bé gái bị đưa đến Đông Nam Á để mổ cướp nội tạng. Ông Yao nói rằng bất chấp tất cả các bằng chứng mà ông đã thu thập được, cảnh sát vẫn từ chối điều tra hoặc có bất kỳ hành động nào để trấn áp tội phạm.

Ông Yao cho rằng cảnh sát Trung Quốc chỉ giỏi trong việc truy bắt đối tượng “thù địch” của nhà nước, còn với nhóm buôn người thì họ không ra tay, bởi vì nhiều cảnh sát cũng tham gia vào các hoạt động phi pháp này, tạo thành một chuỗi công nghiệp siêu lợi nhuận. Ông cũng cho rằng các quan chức cấp cao trong ĐCSTQ đã chống lưng cho những kế hoạch vô nhân đạo này vì một số người trong số họ đã thực hiện cấy ghép nội tạng. “Tại sao nhiều cán bộ cao cấp của Đảng, được cho là sức khỏe yếu sau khi trải qua các cuộc chiến và những khó khăn gian khổ thời đầu, lại có thể sống đến độ tuổi 90-100?”, ông Yao đặt nghi vấn. “Hãy nhìn Giang Trạch Dân, ông ta đã gần 100 tuổi. Nhu cầu nội tạng ở thị trường Trung Quốc hẳn cũng rất cao”.

Những lời buộc tội của Yao không phải là vô căn cứ. Vào năm 2016, Hạ viện Hoa Kỳ đã thông qua H.Res.343, một mục trong nghị quyết thể hiện mối quan ngại trước “các báo cáo liên tục và đáng tin cậy về hoạt động thu hoạch nội tạng có hệ thống và được nhà nước bảo trợ từ tù nhân lương tâm của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa”.

Khi mà một tội ác khó tin như vậy đang hiện hữu trong lòng xã hội Trung Quốc, khó có thể đảm bảo rằng những đứa trẻ vô tội và các tù nhân lương tâm trẻ tuổi sẽ không bị bức hại để lấy máu của họ một khi “kỹ thuật ma cà rồng” được thực hiện trên con người.

Liệu có phương thức nào khác nhân văn hơn để đạt đến sự trẻ hóa và trường sinh?

Từ hằng bao đời nay, sự trường sinh và tuổi trẻ vẫn luôn là niềm mong ước của loài người. Trí tuệ cổ đại và khoa học hiện đại ở cả phương Đông và phương Tây đã đưa ra nhiều phương cách khác nhau và rõ ràng là không cần tới “kỹ thuật ma cà rồng” đầy rủi ro về mặt đạo đức, vẫn còn có nhiều lựa chọn khác đúng đắn hơn để đạt được sự trẻ trung và trường thọ.

Một nghiên cứu khoa học dẫn đầu bởi Hoge từ Bệnh viện Đa khoa Massachusetts và Trường Y Harvard về thiền định với tâm thái từ bi đã phát hiện ra rằng những người yêu thương và hòa ái với người khác thường xuyên có telomere – loại enzyme tự nhiên có tác dụng ngăn chặn lão hóa hữu hiệu – dài hơn đáng kể, nhờ đó làm giảm lão hóa tế bào và kéo dài tuổi thọ. Phát hiện này phù hợp với nghiên cứu trước đó, chỉ ra mối quan hệ giữa các hành vi vị tha (ví dụ như làm thiện nguyện) với sức khỏe tổng thể và tuổi thọ. Đáng chú ý, một nghiên cứu của Sara Konrath tại Đại học Michigan cho thấy hoạt động tình nguyện chỉ có hiệu quả kéo dài tuổi thọ khi được thực hiện một cách chân thành vô vị kỷ.

Những kết quả nghiên cứu này một lần nữa khẳng định quy luật nhân quả đã được giáo dục trong văn hóa truyền thống Trung Quốc. Các tôn giáo như Phật giáo, Đạo giáo và Nho giáo đều tin rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo. Tuy nhiên, chủ nghĩa vô thần và học thuyết đấu tranh của ĐCSTQ đã phá vỡ những niềm tin chân chính này.

Trung Quốc cổ đại đã từng nổi tiếng với những phương pháp trường sinh bất lão thần kỳ, được truyền thừa qua các thế hệ trong các môn phái tu luyện. Theo những ghi chép lịch sử, Trương Tam Phong, người sáng lập Thái Cực Quyền, được cho là đã sống hơn hai thế kỷ. Ba vị hoàng đế nhà Minh đã tôn ông là “Chân Nhân”, bậc tu hành đắc Đạo.

Hoàng đế Minh Thành Tổ (tên thật là Chu Đệ) sau lên ngôi, đã nhiều lần cử sứ giả đến tìm Trương Tam Phong. Trương Tam Phong cuối cùng đã trả lời bức thư của Minh Thành Tổ bằng một bài thơ. Ông biết chính xác lý do mà Hoàng đế tìm đến ông – không phải vì của cải hay danh vọng, những thứ đó Ngài đã có – mà là vì tuổi thọ.

Trong bài thơ của mình, Trương Tam Phong đã tiết lộ bí quyết trường thọ cho Minh Thành Tổ, chính là tĩnh tâm và buông bỏ những ham muốn trần tục (thanh tâm quả dục).

Thái Cực Quyền nguyên vốn là một phương pháp tu luyện kết hợp dưỡng thân và tâm, giúp người tập duy trì sự trẻ trung, đạt được trường thọ và tiến nhập lên các cảnh giới cao hơn. Tuy nhiên, đáng tiếc thay, ngày nay bí quyết dưỡng tâm của môn phái này đã bị thất truyền.

Trên thế giới hiện nay, có một môn khí công khác đang được cộng đồng quốc tế ưa chuộng vì những lợi ích về sức khỏe và tinh thần, chính là Pháp Luân Công...  Một số nghiên cứu y học đã phát hiện ra rằng tu luyện Pháp Luân Công có thể nâng cao hệ thống miễn dịch, cải thiện các triệu chứng bệnh tật và kéo dài tuổi thọ.

Để kết lại, chúng ta hãy nhớ lại một câu nói của Albert Einstein: “Chỉ có thể xác định giá trị cuộc sống và tất cả những biểu hiện cao cả của nó bằng một tâm hồn khao khát hướng tới định mệnh của chính mình. Mọi nỗ lực hạ thấp đạo đức thành các công thức khoa học đều sẽ phải thất bại. Tôi hoàn toàn bị thuyết phục về điều đó”.

Tác giả: Teresa Jones – The BL
Thanh Tâm biên dịch

_____________________________

Dội trong sương mù

 Nguyễn Duy Nhiên

Có những ngày sau một cơn mưa, trên bậc thềm ngoài hiên nhà có những chiếc lá phong đẵm ướt, nằm dán trên mặt đá xám như những chiếc lá hoá thạch màu sắc. Tôi thường ra sân khi trời vẫn còn tờ mờ sớm, lắng nghe sự thinh lặng và trong mát của một buổi sáng mờ sương. Rừng cây cạnh nhà từ từ sang mùa, lúc nào không hay. Mùa thu đi ngang qua, thật im lặng, theo nhịp quay của đất trời không cần ngày tháng. Và mùa đông đến rất bất chợt, bắt đầu bằng một ngày tuyết. Một buổi sáng thức dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy đất trời màu trắng tinh.

Tôi thấy một sự thinh lặng trong một khu vườn thiền, zen garden, ngay gọn không tì vết. Tôi thấy sự thinh lặng nơi một kệ sách với những quyển sách thẳng hàng. Một ánh trăng qua cửa sổ nằm bên trang kinh trên bàn viết. Nhưng tôi nghĩ, thinh lặng không có nghĩa là bất động. Bước vào thiền đường, tôi khám phá ra rằng, chúng ta có thể tạo nên sự thinh lặng trong những lời kinh tụng, trong tiếng chuông ngân, bằng những dãy toạ cụ sắp ngay hàng, trong những ngọn nến lung linh ở buổi sáng lờ mờ tối, bằng mỗi bước chân của mình. Chúng tạo nên một khoảng không gian ôm ấp và gìn giữ sự thinh lặng.

Tôi nghĩ thinh lặng không phải là một sự lặng câm, nó không phải là một sự vắng mặt của âm thanh! Có người cảm thấy lặng yên khi đi dạo trên bãi biển nghe sóng vỗ, hay ngồi bên bờ suối với tiếng nước chảy, hoặc khi đứng nhìn trời thu đổi màu trên núi, hay ngắm những bông tuyết bay ngoài cửa sổ. Bạn có cảm nhận được sự thinh lặng trên một chuyến xe về quê nghe câu ca dao hát vào một buổi chiều trên đồng ruộng vắng! Không còn gì mang lại cho ta một cảm giác tĩnh lặng sâu xa cho bằng lời kinh tụng vang vọng núi rừng vào những sáng mờ sương…

Trong những ngày tháng sống một mình ở hồ Walden, ông Thoreau kể rằng ông có thể nghe được tiếng những cây bắp đang dần lớn lên trong đêm, nghe được âm thanh của bốn mùa tiếp nối nhau đi ngang qua… Và tôi cũng thấy sự thinh lặng có mặt trong những câu thơ hay bài thiền ca. Tôi nghe sự thinh lặng trãi trên phím đàn, lắng yên giữa những nốt nhạc. Sự thinh lặng cũng hiển lộ từ những bức tranh thêu, trong những tờ thư pháp treo trên vách.

Em về mấy thế kỷ sau
Nhìn trăng có thấy nguyên màu ấy chăng
Ta đi còn gởi đôi dòng
Lá rơi có dội ở trong sương mù!

Bạn có thấy sự thinh lặng trong câu thơ ấy không?

"Lá rơi có dội ở trong sương mù?" Tôi thấy câu ấy cũng giống như một công án trong nhà thiền, "Nếu như một cây ngã trong rừng vắng, và không có ai nghe, cây ngã ấy có tạo nên một âm thanh nào không?" Chắc có lẽ ta không cần một câu trả lời, vì trong những công án chính câu hỏi mới là quan trọng!

Hãy ươm câu hỏi ấy trong ta, trả lời nó bằng một sự thinh lặng. "Lá rơi có dội ở trong sương mù?" Tôi thử lắng nghe, và thấy có tiếng chim hót, có tiếng gió bay, có tiếng lá đổi màu, có tiếng mây trôi, có tiếng của những sợi nắng chiều còn vướng trên không gian khi mặt trời đã lặn... Trong thinh lặng có một tiếng lá khẽ rơi, vũ trụ này dường như thấy bao la hơn

Nguyễn Duy Nhiên / https://www.rongmotamhon.net/

__________________________________________