Friday, May 23, 2025

Chuyện Phím quê tôi

 Phan Hồng Duy


Sáng sớm ngày chúa nhật, các quán cà phê chật người chen chúc trong khoảng không gian nhỏ bé. Rất khó để giữ bí mật câu chuyện đang trao đổi lẫ
n nhau vì bàn nọ cách bàn kia chưa đầy một gang tay. Quy nhơn bắt đầu thay da đổi thịt, du khách đến nhiều hơn, giá địa ốc tăng cao đến chóng mặt. Mười, mười lăm năm trước có ai tiên đoán được giá đất ngay "eo nín thở" sẽ tăng phi mã đến 15 ngàn Mỹ kim mỗi mét vuông?

Có thể kinh tế phát triển cũng khiến con người thay đổi theo thời đại, nên đôi khi mình ngưng lại một giây lát trong đời sống giống như cú sốc bất ngờ để cho trí não 'thẩm thấu" hết tác động chung quanh. Và tôi đã phải làm như vậy trong ngày hôm nay.

Đi bộ khoảng 100 mét xa hơn, quán cà phê tôi thường ngồi, tìm được một quán khá rộng rãi, còn vắng khách. Cháu bé phục vụ đưa cho xem một bản thực đơn khiêm tốn như cuộc đời vô vị của chính tôi. Hai ly nước đem ra nhanh chóng hơn mong đợi. Chú và cháu say sưa tiếp tục câu chuyện dở dang của mùa du lịch, nhắc đến những địa danh nghe rất đẹp nhưng không biết có hấp dẫn thật sự hay không?. Giống như người đàn bà son phấn lòe loẹt dưới ánh đèn, sắc đẹp ma mị, nhưng khi trút bỏ xiêm y thì đàn ông phải khóc thét.

Đã qua khỏi cái hoa giáp 60, may mắn thay tai chưa nghễnh ngãng, mắt chưa bị màng cườm che lấp nên tôi khá ngạc nhiên khi có giọng phụ nữ cách tôi một bàn vang lên:

 - Anh ơi!

Giật mình nhìn qua, không phải người quen.

Đó là một người phụ nữ đã qua thời trung niên, dấu hiệu lão niên đã bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt khá thô, son phấn dày cộm như vũ nữ dưới ánh đèn khuya. Trên người phủ một cái đầm dài đến gối, ngắn tay với đủ thứ hoạ tiết hoa hòe hoa sói. Bản chất của người đàn bà đã từng mò cua bắt ốc phảng phất trong không gian quanh tôi, trộn lẫn vào mùi hương cà phê tạo nên một hơi hướng khó diễn tả.

Tôi chưa kịp khép nhỏ lại đôi mắt ngạc nhiên bất ngờ của mình, thì câu hỏi đầu tiên văng ra:

- Hai cha con ha?
Tôi buột miệng:

- Không, đây là cháu nội.

Tròn xoe đôi mắt, cố tạo ra một vẻ duyên dáng trái mùa, kéo ghế lại gần bàn chúng tôi, hỏi câu tiếp theo:

- Ối! anh bao nhiêu tuổi? trẻ vậy mà cháu nội lớn thế?

  Cái khoảng cách được rút ngắn vội vã, khiến tôi e ngại là tiết trinh người cô phu như tôi bị xâm phạm giữa thanh thiên bạch nhật, tôi nói lửng lơ:

- 70 tuổi.

Rẹt một tiếng, cái ghế sắt được kéo lại gần hơn:

- Thiệt 70 hả? sao anh trẻ đẹp trai vậy?

Ối! nếu nói tôi già xấu là chuyện bất bình thường, chứ các lão phụ khen tôi trẻ đẹp là chuyện hằng ngày ở huyện. Tôi trả lời nhát gừng:

- nói chơi thôi chứ mới 68.

Bàn tay đưa lên quơ quơ trong không khí với câu kế tiếp:

- vợ anh đâu, chỉ bao nhiêu tuổi?

Ghê chưa! điều tra đến môn hộ đặng sát thê đoạt phu hay sao vậy cô nương? Chẳng hiểu sao tôi tiếp tục trả lời:

Bả không có ở đây, vợ tôi 69 tuổi.

Không dám nói mình là kẻ goá vợ lang thang khắp nẻo, e rằng trai đơn gái chiếc sẽ thiệt cho thân trai. Bàn tay thô như nhân cách của chủ nhân được đưa lên vỗ vỗ vào ngực:

- Em 50 tuổi nè, vợ anh được như em không?

Có bao giờ phượng hoàng lại bay xuống sánh vai cùng gà ri, gà ác, gà cụt mào, gà sức móng? Tôi mệt mỏi:

Chị 50, bà xã tôi 69 không so sánh được.

Tôi nhìn qua và bắt gặp cái phone được hướng về phía tôi và bấm liên tục. Thôi thì... có người ái mộ thì cũng đành hy sinh mặt mộc.

Di chuyển còn nhanh hơn khúc "Lăng ba vi bộ" của Đoàn Dự xưa, người đàn bà dầy dạn phong trần chuyển mình ra sau lưng tôi muốn bắt chuyện tiếp. Tôi mệt mỏi đưa tay trái lên chống cằm, che mặt để lẫn tránh đôi mắt manh động kia.

Mệt mỏi, trả tiền, kéo thằng bé đi cùng vội vã chạy ra khỏi quán. Tôi tự hỏi xã hội thay đổi đến vậy sao, hay có một iếu huyệt nào cần gãi ngứa mà bà ta tìm chưa ra thuốc nên muốn nhờ tôi làm lang băm trị bệnh lúc tối lửa tắt đèn?

Quy nhơn quê hương thứ hai của tôi muôn màu muôn sắc, yêu thương cũng nhiều, hận thù cũng sâu, người tốt vô số, tiểu nhân không ít và hôm nay tôi lại chứng kiến người đàn bà dám tỏ tình giữa sớm mai...

Quy nhơn 15 tháng 6, 2020
Phan Hồng Duy 

___________________

Wednesday, May 21, 2025

Rồi Cũng Có Lúc...

Thanh Thảo (sưu tầm)

… Rồi cũng có lúc, ta nhận ra mình không còn khỏe như trước. Cơ thể bắt đầu lên tiếng bằng những cơn đau lưng, nhức mỏi khớp gối, đôi khi là cảm giác lặng thầm của những đêm mất ngủ. Nhưng giữa bao xô lệch ấy, ta lại quên mất một điều thật giản dị : “Mỉm cười”.

Monday, May 19, 2025

Trương Hữu - Hiền Yuken


Trương Hữu - Hiền Yuken
Trên chuyến xe lửa đưa gia đình về vùng quê Varykino để tránh cơn lốc cách mạng đang thổi qua tàn phá Moscow. Một Moscow bỗng dưng chới với vắng lặng con người lẫn tình người. Con tàu dừng lại giữa một miền hoang vu tuyết trắng, nhà thơ kiêm bác sĩ Zhivago bước xuống đi dạo vào cánh rừng, và ông bất ngờ bị Hồng quân Nga bắt giữ, người ta tình nghi ông là gián điệp Bạch vệ.

Sunday, May 18, 2025

Lòng biết ơn từ xa

(Tôi là một người Việt đã sống ở Nhật Bản suốt 50 năm. Tôi đến xứ sở này ban đầu bằng sự kính phục và mong muốn học hỏi về sự thần kỳ của Nhật Bản – một quốc gia từng chìm trong hoang tàn sau chiến tranh, nhưng đã vươn dậy mạnh mẽ. Tôi từng mang trong lòng ước nguyện sau khi học hỏi nơi đây, sẽ quay về góp phần tái thiết miền Nam Việt Nam – vùng đất quê hương thân yêu đã chịu biết bao tàn phá bởi cuộc chiến tranh Nam – Bắc. Tuy nhiên, biến cố 30 tháng 4 năm 1975 đã khiến tôi mất quê hương lần thứ hai. Miền Nam sụp đổ, ước nguyện không thành, và tôi đành chấp nhận cuộc sống lưu vong – sống trên đât Nhật nhưng mang nặng trái tim người Việt) - 
Takenaga Hisahide - Vũ Đăng Khuê

Saturday, May 17, 2025

PHAN HỒNG DUY - NHỮNG CHUYẾN ĐI 2025

PHAN HỒNG DUY

Bài Số 9 -  Việt Nam 2025

PHDuy
Như mùa hè của những năm trước, thời tiết Saigon nóng đổ lửa cháy da, chạy phía trước sức nóng đuổi theo trên lưng như thiêu như đốt. 

Chuẩn bị từ giã Saigon sau hơn 4 tháng tung tăng từ Bắc chí Nam, từ Việt Nam sang các quốc gia láng giềng. 

Friday, May 16, 2025

Điều quí giá nhất chính là sức khoẻ

Trước khi qua đời ở tuổi 40 vì chứng bệnh ung thư dạ dày, nhà thiết kế và tác giả thời trang nổi tiếng thế giới “Crisda Rodriguez” đã viết:

1. Tôi có chiếc ô tô thương hiệu đắt nhất thế giới trong ga ra của mình nhưng giờ tôi phải di chuyển bằng xe lăn.

Thursday, May 15, 2025

DÂN CHỦ PHẢI ĐI CÙNG VỚI TỰ DO

 

Hôm nay 80 năm nước Na Uy được GIẢI PHÓNG khỏi sự chiếm đóng của phát xít Đức. Chỉ hơn 20 năm chế độ an sinh xã hội, y tế miễn phí, giáo dục miễn phí cho tất cả mọi bậc cùng ăn trưa tại trường học. Đến giửa thập niên 90, 50 năm sau họ có chỗ đứng rõ rệt trên bản đồ thế giới. Đã hơn 30 năm Na Uy nằm trong top 5 những nước hạnh phúc nhất, những nước có nền dân chủ nhất, có tự do báo chí nhất, có hệ thống y tế tốt nhất, bảo vệ quyền lợi cho phụ nữ nhất và nước có đóng góp cao nhất cho việc từ thiện cùng nhận nhiều người tỵ nạn nhất.