Sunday, March 17, 2024

Uống bao nhiêu tách trà xanh mỗi ngày là có tác dụng hạ huyết áp tốt nhất?

,

Uống nửa cốc trà xanh mỗi ngày có thể ngăn ngừa xơ cứng động mạch, huyết khối não, đau tim và đột quỵ. Nghiên cứu phát hiện trà xanh có khả năng thư giãn động mạch và thúc đẩy lưu thông máu ở một mức độ nhất định. Vậy nên uống bao nhiêu tách trà xanh mỗi ngày để hạ huyết áp? Loại trà xanh nào hiệu quả nhất? Làm thế nào để chọn trà xanh chất lượng cao?

Sau nước, trà là đồ uống được tiêu thụ nhiều thứ hai trên thế giới. Và uống trà xanh chất lượng cao là một phương pháp hiệu quả để cải thiện sức khỏe tim mạch và hạ huyết áp một cách tự nhiên. Bệnh tim mạch là nguyên nhân gây tử vong số một trên thế giới, mà cao huyết áp lại là nguyên nhân chủ yếu gây ra bệnh tim mạch, tạo thành gần 7 triệu ca tử vong mỗi năm. Gần 50% bệnh tim thiếu máu cục bộ và 60% đột quỵ có liên quan đến tăng huyết áp. Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu từ Đại học Y Đồng Tế ở Trung Quốc chỉ ra rằng, chỉ cần làm huyết áp hạ thấp một chút cũng có thể làm giảm thiểu nguy cơ phát bệnh tim mạch vành và đột quỵ. Vì vậy, trà xanh giúp hạ huyết áp có thể có tác động đáng kể đến sức khỏe cộng đồng toàn cầu.

Trà xanh hạ huyết áp nhờ công hiệu của polyphenol

Polyphenol không chỉ được biết đến với hiệu quả kháng viêm và chống oxy hóa mà còn tham gia vào nhiều quá trình sinh lý, bao gồm hoạt động của enzyme, tăng sinh tế bào, đường truyền tín hiệu, v.v. Trước mắt đã giám định ra hơn 8.000 loại polyphenol; tiêu thụ thực phẩm và đồ uống giàu polyphenol có thể giúp bảo vệ chống lại các bệnh cấp tính và mãn tính, bao gồm bệnh tim mạch, bệnh thoái hóa thần kinh, ung thư, tiểu đường loại 2 và chứng béo phì. 

Trong số hơn 8.000 polyphenol đã biết, hơn 4.000 thuộc nhóm flavonoid. Trong số đó, ưu trà tố (Eucalyptin) có hàm lượng phong phú trong trà xanh là một trong số chúng.

Trà xanh rất giàu nhiều loại polyphenol có lợi, bao gồm EGCG, epigallate, ưu trà tố và biểu ưu trà tố. Polyphenol không chỉ giúp cây chống lại tia UV và mầm bệnh, mà còn ngăn ngừa tổn thương do oxy hóa và thích nghi với khí hậu khắc nghiệt.

Ưu trà tố có đặc tính chống ung thư có thể giúp ngăn ngừa nhiều loại ung thư, bao gồm ung thư phổi, vú, thực quản, dạ dày, gan và tuyến tiền liệt, cũng như các đặc tính kháng viêm và chống oxy hóa.

Các nhà nghiên cứu từ Đại học Leeds và Đại học Lancaster phát hiện, EGCG trong trà xanh có thể ngăn ngừa bệnh tim và làm tan mảng bám trong động mạch. Các nghiên cứu khác chỉ ra rằng hợp chất này cũng có thể ức chế sự hình thành các mảng amyloid-beta trong não liên quan đến bệnh Alzheimer.

Khi nói đến huyết áp, polyphenol trong trà xanh có thể giúp hạ huyết áp theo một số cách. EGCG có thể giúp ngăn ngừa xơ cứng động mạch, cục máu đông não, đau tim và đột quỵ, một phần vì nó làm thư giãn mạch máu động mạch và cải thiện lưu lượng máu.

Các nhà nghiên cứu từ Đại học Y Đồng Tế giải thích dựa trên kết quả nghiên cứu thể ngoại, rằng ưu trà tố trong trà xanh có thể phát huy tác dụng bảo vệ tim thông qua nhiều loại cơ chế, bao gồm tác dụng ức chế oxy hóa, ức chế chứng viêm mạch máu và hình thành huyết khối, đồng thời cải thiện rối loạn chức năng tế bào nội bì. Các nghiên cứu trên động vật cũng chỉ ra rằng ưu trà tố của trà xanh có thể ảnh hưởng đến việc sản sinh oxit nitric và thư giãn mạch máu, từ đó cải thiện rối loạn chức năng tế bào nội bì và cao huyết áp ở loài động vật gặm nhấm.

Nghiên cứu tác dụng kháng viêm, thư giãn mạch máu, hạ huyết áp của trà xanh

Một phân tích tổng hợp gồm 24 thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chiếu giả dược đã đánh giá ảnh hưởng của việc bổ sung trà xanh đối với huyết áp. Nghiên cứu phát hiện, dùng hoặc uống trà xanh (bất luận là uống trà xanh hay dùng matcha trà xanh) trong hai tuần trở lên có thể làm giảm đáng kể huyết áp tâm thu và tâm trương.

Những lợi ích này có thể đặc biệt có ý nghĩa ở những người bị cao huyết áp tiền kỳ, cao huyết áp hoặc các yếu tố nguy cơ mắc bệnh tim mạch khác. Các tác giả nghiên cứu tin rằng lợi ích của việc hạ huyết áp có liên quan đến nhiều loại hoạt tính sinh vật của ưu trà tố trà xanh, bao gồm:

• Tăng nồng độ oxit nitric trong huyết tương có thể ức chế các cytokine tiền viêm và kết tập tiểu cầu, đồng thời cải thiện rối loạn chức năng nội bì. Khi bị rối loạn chức năng nội bì, các mạch máu lớn trên bề mặt tim biến trở nên hẹp hơn thay vì phình ra.

• Tác dụng kháng viêm, bao gồm ức chế các yếu tố gây viêm như cytokine, yếu tố hạt nhân-κB và các phân tử bám dính.

• Ức chế phản ứng co mạch, từ đó khiến mạch được thư giãn, làm huyết áp hạ.

Phân tích tổng hợp bao gồm 25 thử nghiệm đối chiếu ngẫu nhiên nói trên cũng kết luận rằng uống trà lâu dài – được xác định là 12 tuần trở lên – có thể cải thiện đáng kể huyết áp. Trà xanh làm giảm đáng kể huyết áp tâm thu ở mức 2,1mmHg, và huyết áp tâm trương ở mức 1,7mmHg. Mặc dù trà đen cũng có tác dụng hạ huyết áp, nhưng tác dụng của trà xanh rõ ràng hơn.

Một phân tích phân nhóm những người uống trà trong hơn 12 tuần cho thấy huyết áp tâm thu giảm 2,6mmHg, căn cứ theo nghiên cứu, điều này có thể làm “giảm 8% nguy cơ đột quỵ, giảm 5% tỷ lệ tử vong do bệnh động mạch vành và giảm 4% tỷ lệ tử vong do mọi nguyên nhân” xét trên tầng diện nhóm người. Những ảnh hưởng sâu sắc này cần được xem xét cẩn thận, vì việc điều tiết chế độ ăn uống có tiềm lực điều tiết nguy cơ phát bệnh tim mạch (CVD).

Nhóm nghiên cứu cho rằng những lợi ích này có thể không chỉ do gia tăng tính khả dụng sinh vật của oxit nitric, mà họ cũng chỉ ra, hiệu quả hạ huyết áp của trà có khả năng liên quan đến đặc tính chống oxy hóa và tác dụng bảo vệ nội bì mạch máu của nó. Trà và các chất flavonoid của nó có thể thông qua việc loại trừ oxy và nitơ hoạt tình, và phức chất hóa các ion kim loại quá độ có hoạt tính hoàn nguyên, phát huy tác dụng như chất chống oxy hoá. 

Uống trà đã được báo cáo là có nhiều lợi ích khác nhau đối với chức năng mạch máu, chẳng hạn như tác dụng kháng viêm, kháng tiểu cầu và chống tăng sinh. Do đó, những tác dụng này cũng có thể là cơ chế tiềm tại giúp trà có thể hạ huyết áp.

Bạn có thể uống bao nhiêu trà xanh mỗi ngày để giảm huyết áp?

Các nghiên cứu cho thấy nhiều kết quả khác nhau về lượng trà thích hợp để uống cho sức khỏe tim mạch và huyết áp. Trong số những người trưởng thành ở Nhật Bản, một nghiên cứu cho thấy uống 3-5 tách trà xanh mỗi ngày giúp giảm 41% nguy cơ tử vong do bệnh tim mạch so với những người không uống trà xanh.

Một nghiên cứu khác đã chỉ ra rằng những người uống bảy tách trà xanh trở lên mỗi ngày có nguy cơ tử vong do mọi nguyên nhân thấp hơn 62%, nếu họ có tiền sử phát bệnh tim thì nguy cơ thấp hơn 53%. 

Trong khi đó, ở những người bị huyết áp cao, uống 5 đến 6 tách trà xanh mỗi ngày có thể giảm nguy cơ tử vong do bệnh tim mạch, và đối với những người có huyết áp bình thường hoặc lý tưởng, 1 đến 2 tách trà xanh mỗi ngày cũng có lợi ích tương tự.

Một nghiên cứu với hơn 40.000 người Nhật Bản cho thấy những người uống hơn hai tách trà xanh mỗi ngày có nguy cơ tử vong do bệnh tim mạch thấp hơn tới 33% so với những người uống ít hơn nửa tách mỗi ngày.

Một nghiên cứu khác chỉ ra, uống 120 đến 599ml (khoảng 0,5 đến 2,5 cốc) trà xanh mỗi ngày trong hơn một năm có thể giảm 46% nguy cơ tăng huyết áp, trong khi những người uống nhiều hơn 2,5 cốc mỗi ngày có nguy cơ mắc bệnh này thấp hơn 65%, ngược lại, những người uống ít hơn 0,5 cốc mỗi ngày có nguy cơ cao hơn.

Tuy nhiên, một số bác sĩ chỉ ra, khi uống trà xanh nên chú ý, trà xanh pha quá đậm có thể không thích hợp, nên bạn cần lưu ý. 

Làm thế nào để chọn trà xanh ưu chất?
● Chọn trà xanh ít qua chế biến nhất có thể
Trà xanh là một trong những loại trà ít được chế biến nhất, do đó chứa lượng EGCG và chất chống oxy hóa cao hơn. Trà xanh không chỉ là nguồn cung cấp chất chống oxy hóa tuyệt vời mà còn rất giàu vitamin A, D, E, C, B, B5, H và K, cũng như mangan và các khoáng chất có lợi khác như kẽm, crom và selen.
 Matcha có hàm lượng polyphenol cao nhất
Matcha chứa các hợp chất hoạt tính sinh học và polyphenol nhiều gấp 10 lần so với trà xanh truyền thống vì bạn đang uống cả bột lá trà xay. Tuy nhiên, xét về hàm lượng EGCG, nghiên cứu cho thấy uống matcha chứa lượng EGCG cao gấp 137 lần so với uống một loại trà xanh phổ biến khác là trà búp. Matcha tồn tại ở dạng bột, không giống như các loại trà khác cần pha và lọc, nó có thể được trực tiếp thêm nước vào.
Chọn trà xanh có màu xanh thuần chính
Một đặc điểm rõ ràng của trà xanh chất lượng cao là màu xanh của nó. Nếu trà xanh của bạn có màu nâu thay vì màu xanh lá cây, có thể là do quá trình oxy hóa đã xảy ra, có thể làm hỏng hoặc phá hủy nhiều hợp chất quý giá của nó.
 Trà xanh + nước cốt chanh
Để tăng cường lợi ích của trà xanh, hãy thêm một ít nước cốt chanh vào trà. Nghiên cứu trước đây đã xác nhận rằng vitamin C có thể làm tăng đáng kể lượng nhi trà tố Catechin được cơ thể hấp thụ. Trên thực tế, nước ép cam quýt có thể làm tăng lượng nhi trà tố Catechin khả dụng lên hơn gấp 5 lần, cho phép 80% nhi trà tố trong trà bảo trì tính khả dụng sinh học.

● Chọn trà lá rời lý tưởng hơn trà túi lọc, vì nguyên liệu làm trà túi lọc có thể chứa polypropylen chịu nhiệt khiến túi trà không bị vỡ khi gặp nước nóng. Điều này có nghĩa là có thể có những mảnh nhựa nhỏ trong đồ uống của bạn.

Túi trà giấy được xử lý bằng epichlorohydrin, một loại hóa chất dùng để ngăn túi trà bị rách nhưng được coi là chất có khả năng gây ung thư cho con người. Epichlorohydrin sẽ được chuyển hóa thành 3-MCPD trong nước, đây cũng là chất có thể gây ung thư.

Các nghiên cứu chỉ ra rằng lượng epichlorohydrin hấp thụ hàng ngày của những người uống trà sử dụng túi trà cao hơn 55,37 lần so với những người sử dụng trà lá. Rửa túi trà và ngâm chúng trong vòng chưa đầy hai phút có thể làm giảm một số rủi ro, nhưng chọn trà lá rời hoặc bột matcha là lựa chọn khỏe mạnh hơn.

Công dụng khác của trà xanh: kiểm soát lượng đường trong máu, chống ung thư, chống oxy hóa

Cây trà (Camellia sinensis) đã được sử dụng làm thuốc từ thời cổ đại, và các hợp chất polyphenolic của nó có thể ảnh hưởng đến quá trình chuyển hóa glucose và truyền tín hiệu insulin, cùng nhiều lợi ích khác. Trà, đặc biệt là trà xanh, có liên quan đến việc giảm nguy cơ đột quỵ, tiểu đường và trầm cảm, đồng thời giúp cải thiện tình trạng béo bụng và lượng đường trong máu.

Trong các nghiên cứu trên động vật, nhi trà tố Catechin hỗ trợ cân bằng glucoza và chữa lành vết thương ở chuột mắc bệnh tiểu đường. Ngoài ra, nhi trà tố còn có thể làm giảm tình trạng kháng insulin, ức chế áp lực oxy hóa và điều tiết chức năng của ty thể.

Một phân tích tổng hợp bao gồm 17 thử nghiệm lâm sàng cho thấy uống trà xanh có thể làm giảm đường huyết lúc đói, HbA1c và mức insulin lúc đói ở bệnh nhân béo phì, tiểu đường loại 2 hoặc tăng huyết áp. Trà xanh cũng có thể sản sinh ảnh hưởng đến bệnh tiểu đường thông qua tác dụng của nó đối với các yếu tố như adiponectin.

Adiponectin là nguyên tố then chốt trong mối liên quan giữa béo phì, kháng insulin và chứng viêm, nồng độ của nó tỷ lệ nghịch với tỷ lệ mắc bệnh tiểu đường ở các nhóm dân tộc khác nhau. Phân tích chỉ ra, trà xanh có thể làm tăng nồng độ adiponectin ở bệnh nhân tiểu đường loại 2, từ đó làm giảm nguy cơ mắc bệnh tiểu đường.

Nghiên cứu cũng phát hiện, nhi trà tố catechin trong trà xanh có thể tích cực điều chỉnh hoạt tính hoặc biểu hiện của nhiều thụ thể và enzyme liên quan đến sự hấp thụ, trao đổi chất, vận chuyển và tổng hợp carbohydrate.

Trà xanh và các thành phần của nó có tác dụng tích cực trong việc cải thiện một số chỉ số sinh lý ở bệnh nhân tiểu đường, bao gồm cân nặng, chỉ số thể chất, lượng mỡ và chất béo trong cơ thể, từ đó cải thiện chất lượng cuộc sống.

Ngoài lợi ích cho bệnh tiểu đường, các hợp chất này còn có đặc tính chống ung thư, có thể giúp ngăn ngừa nhiều loại ung thư, bao gồm ung thư phổi, vú, thực quản, dạ dày, gan và tuyến tiền liệt, đồng thời có đặc tính chống viêm và chống oxy hóa.

Kết luận

Trà xanh có nguồn gốc từ thực vật họ sơn trà, là lá của cây trà, chứa nhiều hợp chất polyphenolic có lợi, bao gồm các hợp chất catechin như EGCG, epicatechin Gallate, epigallocatechin và epicatechin.

• EGCG giúp ngăn ngừa xơ cứng động mạch, huyết khối não, đau tim và đột quỵ vì nó làm thư giãn động mạch và có khả năng thúc đẩy lưu lượng máu.

• Tiêu thụ liên tục trà xanh, dù là uống trà xanh hay chiết xuất trà xanh trong hơn hai tuần có thể làm giảm đáng kể huyết áp tâm thu và tâm trương.

• Một phân tích tổng hợp gồm 25 thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng cho thấy uống trà lâu dài trong 12 tuần trở lên có thể cải thiện đáng kể huyết áp.

• Uống khoảng 0,5 đến 2,5 tách trà xanh mỗi ngày trong ít nhất một năm giúp giảm 46% nguy cơ huyết áp cao, trong khi những người uống trên 2,5 tách trà giảm nguy cơ 65%.

Hương Thảo biên dịch / Nguồn: Mecola,

___________________

Saturday, March 16, 2024

“Xa rồi... Tiếng đàn tôi”

Phạm Lê Huy (Phiếm)

Tôi thích chơi đàn lắm, phải nói là mê mới đúng. Từ năm Lớp Nhì tiểu học tôi đã biết chơi đàn mandolin. Hồi đó, tiệm tạp hóa của song thân tôi cũng bán đàn guitar và mandolin, tôi được ba má cho cây đàn mandolin. Tôi “cưng” nó lắm. Tuy đàn chưa hay nhưng tiếng đàn mandolin réo rắc của tôi đã tạo không khí vui tươi trong gia đình. Năm Đệ Thất / Đệ Lục tôi lại “mon men” làm quen với đàn guitar.

Non năm mươi năm trước, tôi là một anh thợ trong Tổ Hợp Mộc Dân Dụng. Khi điều khiển cưa máy, chỉ vài giây lơ đễnh cái cưa máy đã cắt hư hai ngón tay của bàn tay trái tôi. Vậy là tôi đành phải “Xa Rồi... Tiếng Đàn Tôi”. Ngót năm mươi năm qua không được cầm đàn dạo vài ca khúc mình thích, tôi buồn lắm.

Nhớ những năm trung học, tôi thường kết nhóm “đàn ca bỏ túi” với các bạn cùng lớp; nhưng “tên tuổi” thì vẫn còn... “mờ trong bóng chiều”.

Lớn lên, trong thời gian quân ngũ cây guitar vẫn thường theo bước chân tôi ngược xuôi đó đây.

Với cây đàn này tôi thường nghêu ngao “Chiều nay ngồi viết riêng cho em / Cho em bài hát ân tình...” hoặc “Một chiều đông bên sông / Thuyền lênh đênh cặp bến...”.

Cũng có khi tôi cùng đồng đội cất tiếng hát vang theo nhịp đàn dưới mưa trong căn hầm ở rừng núi Tây Nguyên “Hạt mưa trên poncho... Hạt mưa trên poncho / Tí tách rơi nghe như tiếng quân reo hò ngoài chiến trường...”.

* * *

Có lẽ thấy tháng ngày về hưu của tôi vô vị, buồn tênh nên cậu con tặng tôi cây đàn guitar. Cây đàn này là quà Sinh Nhật của các bạn cùng chung ký túc xá đại học tặng cậu con tôi trước khi ra trường. Con tặng thì tôi nhận. Tôi vui lắm tuy bây giờ chỉ để... nhìn thôi.

Cảm ơn “Bà Xã” Kim Loan đã chụp tấm hình tôi “tạo dáng” ôm cây guitar để làm kỷ niệm, để an ủi là mình đã có “một thời như thế”.

Và, bây giờ tôi vẫn chỉ là một “nhạc sĩ có tuổi mà chưa có tên”.

Phạm Lê Huy

(Los Angeles, Nov. 2023)





Những bức ảnh xúc động về tình yêu ở tuổi xế chiều

Bạn có bao giờ cảm thấy ấm lòng khi nhìn thấy hai người già nắm tay nhau đi chậm rãi trên phố? Đó là minh chứng đẹp nhất giúp bạn tin rằng có những mối tình kéo dài mãi mãi!

Khi thời gian trôi ngang qua cuộc đời của bạn, bạn sẽ thấy những cử chỉ chăm sóc nho nhỏ mỗi ngày thật sự đáng quý. Một nụ hôn tạm biệt, một tách trà nóng khi nửa kia đang đọc sách, hay chỉ là một cái dắt tay qua đường để yên tâm người kia được an toàn


Chia sẻ một nụ cười khúc khích bên người yêu luôn là điều ý nghĩa nhất. Dù cho bạn đang ở tuổi 20 hay đã đi gần hết chặng đường đời


Không còn là những cuộc tấn công ồ ạt về tình cảm, ở tuổi này chỉ còn là những nụ hôn vụng về đặt trên trán hay cái bóp vai nhẹ nhàng từ phía sau lưng

Dù thời gian có đi nhanh thế nào, những người yêu nhau luôn có thời thời gian để ngồi bên nhau và lắng nghe

Họ nhận ra rằng: Yêu không có nghĩa là đi tìm người hoàn hảo mà là học cách nhìn một người không hoàn hảo một cách hoàn hảo…

… và đừng giữ im lặng để xây dựng nỗi giận hờn ngày một lớn, khi về già bạn sẽ hiểu được rằng chia sẻ giúp hai người gần nhau hơn


Dù năm tháng qua đi, vẫn mong muốn có những cuộc hẹn hò. Không phải chỉ để nói những lời lãng mạn, mà để nhìn lại chặng đường đã qua dù dài nhưng đầy ắp hạnh phúc

Chia sẻ chung một chiếc ô trong ngày mưa như họ đã từng chia sẻ cả quãng đường đời


Và cùng nhau khám phá những vùng đất mới, cho dù giờ đây họ đã phải đeo kính để đọc bản đồ


Yêu nhau không phải nhìn nhau mà là cùng nhìn về một hướng


Một cái ôm từ đằng sau, dù ở lứa tuổi nào, cũng mang lại nhiều cảm xúc
Bạn không sai, nhưng vẫn nên thử nói một lời xin lỗi. Điều gì quan trọng hơn ở tuổi này? Việc bạn đúng hay việc bỏ qua một cuộc tranh cãi?


Sự chăm sóc dù nhỏ bé nhất vẫn thể hiện được rằng bạn quan tâm đến người kia


Cũng như có những người sau 50 năm vẫn không từ bỏ thói quen quàng tay qua eo nhau khi đi trên phố


Hay bình yên ngồi cạnh nhau ngắm một buổi hoàng hôn
Và ta gọi đó là tình yêu

H. Nguyên (Tổng hợp)

________________________________________

Friday, March 15, 2024

MÓN NGON TỪ BÔNG BÍ BỔ DƯỠNG

. pNỔI TIẾNG Ở MIỀN TÂY

Ẩm thực miền Tây độc đáo, dân dã với các món ăn được chế biến từ những loại hoa. Trong số đó phải kể đến những món ngon từ bông bí vừa có hình thức hấp dẫn, vừa bổ dưỡng tuyệt vời.

1. Bông bí xào tỏi
Bông bí xào tỏi nằm trong danh sách những món ngon từ bông bí ở miền Tây. Đây là món ăn quen thuộc trong bữa cơm của nhiều người dân nơi đây. Chỉ cần nguyên liệu đơn giản gồm: bông bí và tỏi là đã có thể cho ra một đĩa rau xào thơm ngon, đầy đủ dinh dưỡng. Bông bí khi xào cùng tỏi sẽ có được mùi thơm đặc trưng, phần bông thơm ngọt tự nhiên rất thích hợp cho những bữa cơm gia đình hằng ngày.


2. Bông bí chiên giòn chay
Bông bí chiên giòn là món ngon từ bông bí siêu hấp dẫn cả về hình thức bên ngoài và hương vị. Bông bí vốn đã ngọt thơm khi chiên cùng lớp bột giòn khiến cho món ăn càng trở nên cuốn hút hơn. Phần bông bí bên trong mềm, bên ngoài có lớp bột giòn, thơm, khi ăn bạn có thể chấm cùng tương ớt để tăng thêm độ ngon cho món ăn.


3. Bông bí nhồi chả cá chiên giòn
Bên cạnh bông bí chiên giòn chay, người dân miền Tây đã chế biến ra món ăn hấp dẫn không kém là bông bí nhồi chả cá chiên giòn. Đây cũng là món ngon từ bông bí mà bạn nhất định phải thử qua một lần. Bông bí nhồi chả cá chiên giòn không chỉ xuất hiện trong bữa cơm gia đình mà còn xuất hiện cả trong thực đơn tại nhà hàng tiệc cưới.

Để làm món bông bí nhồi chả cá chiên giòn ngon, bạn cần phải chọn phần chả cá tươi, dai để khi chiên sẽ có hương thơm đặc trưng và phần bông bí cần được lựa chọn những bông to để dễ nhồi phần thịt gọn bên trong. Sau khi đã nhồi các nguyên liệu vào phần bông bí, bạn cần chiên chúng trong chảo dầu thật sôi và ngập thì bông bí mới giòn và thơm ngon. Ăn cùng với món này là tương ớt hoặc tương cà để tăng thêm hương vị kích thích vị giác.


4. Bông bí xào tôm

Bông bí xào tôm nghe qua có vẻ đơn giản nhưng lại là món ăn vô cùng thơm ngon và ấn tượng. Vị ngọt thơm tự nhiên của bông bí vàng, vị ngọt thịt của tôm, hòa quyện vào nhau tạo nên một món ăn hấp dẫn không thể chối từ trong những bữa cơm. Để món bông bí xào tôm ngon hơn, người nấu nên chọn tôm thật tươi và làm sạch tôm, sau đó xào sơ chúng với tỏi để dậy vị rồi mới cho phần bông bí vào, như vậy phần bông bí sẽ giòn, ngon hơn và không bị chín quá mức, món ăn sẽ trông hấp dẫn hơn và vẫn giữ được chất dinh dưỡng.


5. Lẩu cá thác lác bông bí
Lẩu cá thác lác bông bí là món ăn đặc trưng của người dân miền Tây. Món ăn với 2 nguyên liệu chính là cá thác lác và bông bí, được nấu cùng nhau tạo nên hương vị thơm ngon mà bất cứ ai khi thử qua cũng phải tấm tắc khen. Khi thưởng thức, phần nước lẩu cá thác lác sẽ có vị ngọt thơm, không hề bị tanh; phần thịt cá mềm, có thể cho thêm chả cá vào ăn cùng sẽ tạo cảm giác dai dai, lạ miệng. “Linh hồn” của món ăn này nằm ở phần bông bí, bông bí thơm khi ăn cùng lẩu sẽ có độ giòn giòn, ngọt ngọt, càng ăn càng bị cuốn hút.

Theo: ivivu
____________________

Thursday, March 14, 2024

NGƯỜI CHỌN NGHỀ HAY NGHIỆP CHỌN NGHỀ

Đinh Tấn Khương



Có bao giờ bạn tự hỏi: “người chọn nghề hay nghiệp chọn nghề” cho chính bản thân mình không?

Theo ngôn ngữ Việt, mỗi khi đề cập đến cái nghề mà một ai đó đang theo đuổi thì được nhắc đến bằng hai chữ ghép liền, đó là: NGHỀ- NGHIỆP.

Ngày xưa và có khi ngay cả thời điểm hiện tại, không ít bậc phụ huynh thường định hướng, chọn nghề cho con mình. Gần đây các bậc phụ huynh được khuyến khích là hãy để cho con trẻ tự do lựa chọn ngành học, tùy thuộc vào sở thich và năng lực hầu giúp cho chúng tìm được một công việc phù hợp và có cơ hội phát huy sở trường tốt nhất sau nầy. Trong hai trường hợp trên đây thì được coi là: người chọn nghề

Trái lại, công việc đang làm mà không xuất phát từ định hướng ban đầu thì được coi như là nghề chọn người hay cũng được gọi là nghiệp chọn nghề vậy.

Ai sao thì không biết nhưng riêng  bản thân tôi một khi nhìn lại những trải nghiệm suốt nhiều năm trong đời mình thì lại tin rằng “nghiệp chọn nghề” chứ không phải “người chọn nghề”.

Vào những năm cuối bậc trung học, ước mơ lớn nhất của đời mình là được đi du học. Biết rằng học lực của mình khó nhận được một suất học bổng cho nên chỉ mong được đến Mỹ theo học ngành giáo dục, diện tự túc. Tuy gia đình không khá giả nhưng nghĩ rằng mình có thể tìm thêm việc làm ở xứ người để trang trải mọi chi phí sau nầy.

Nhưng biến cố Tết Mậu Thân đã khiến ước mơ đó của tôi hoàn toàn sụp đổ, do tuổi động viên bị hạ bớt một năm.

Một năm!

Nhớ lại năm học đầu đời, năm đầu tiên vào lớp mẫu giáo. Do thói quen cầm viết bằng tay trái mà bị đánh sưng tấy cả bàn tay, tôi đã quyết định không đi học nữa. Quyết định bỏ học đã khiến mẹ tôi buồn khóc suốt nhiều ngày. Năm sau, tôi đồng ý đi học trở lại với điều kiện là không bị ông thầy đánh nữa. Tôi cũng đã hứa luôn cầm viết bằng tay phải (mặc dù tôi lại thuận tay trái), việc nầy không hề dễ dàng chút nào. Mẹ tôi đã năn nỉ, quà cáp xin giúp đỡ. Nhờ Thầy, bây giờ tôi viết được với bàn tay phải. Nhưng cũng chỉ vì thuận tay trái mà phải mất tiêu một năm do bỏ học và cũng chính vì thế mà ước mơ đầu đời của tôi đã không thành hiện thực!

Ước mơ du học không đạt thì một ước mơ khác lại đến, đó là muốn trở thành một sĩ quan Võ Bị hoặc là sĩ quan Chiến Tranh Chính Trị Đà Lạt. Lý do theo đuổi giấc mơ đó là vì tính tôi năng động thích mạo hiểm và cũng một phần thấy được hình ảnh của những người thân trong những bộ quân 
phục có gắn bông mai trông thật oai hùng. Nhưng mẹ tôi phản đối đến cùng sau khi tôi vừa thi đậu tú tài II. Lại một giấc mơ nữa bị chết yểu!

Vì là con trai độc nhất, mẹ không muốn tôi xa nhà, bà muốn tôi theo học Sư Phạm Qui Nhơn, ra trường cưới vợ để có một cuộc sống gần nhà, an nhàn và ổn định.

Tôi thì thích bay nhảy, muốn ra Huế theo học đại học nhưng mẹ tôi cũng  không chịu.

Có lẽ mẹ tôi bị ám ảnh bởi hai câu thơ:

“Con trai xứ Nẫu ra thi

Thấy cô gái Huế chân đi không đành”

Bà sợ mê gái sớm thì lở dở chuyện học đó chăng?

Rồi xin vào Sài Gòn, lúc đầu mẹ cũng không cho. Hai đứa bạn thân của tôi cũng có chung hoàn cảnh, đều bị gia đình ngăn cản với lý do hầu hết con trai vào Nam đều bị con gái trong đó “bắt xác”. Nghe vậy, ba đứa chúng tôi càng quyết tâm vào Nam theo đuổi chuyện học.

Mà quả thật, trong ba thằng chúng tôi thì đã có hai đứa bị con gái miền Nam “bắt xác”rồi. Chỉ riêng mình tôi thì “trâu ta ăn cỏ đồng ta” mà thôi! Nghiệm lại thì cũng có phần đúng, có lẽ con gái xứ Nẫu thời đó thường giữ vẻ khó gần. 

Cha mẹ lại khó khăn, ngăn cấm đủ điều cho nên con trai xứ Nẫu vào Nam gặp phải con gái cởi mở, dễ gần thì làm sao mà không chịu để “bắt xác” cho được. Cũng lạ, thấy có sao đâu mà các bậc phụ huynh xứ Nẫu lại sợ như vậy?

Vào Sài Gòn, nghe tin trường Cảnh sát Quốc Gia vừa mới mở khóa hoc đầu tiên, trở thành sĩ quan cấp thiếu úy sau khi hoàn tất khóa huấn luyện một năm. Thích quá, muốn gia nhập thì mẹ cũng lại phản đối.

Rồi nạp đơn dự thi khóa đào tạo tài công lái thương thuyền quanh vùng Đông Nam Á. Được tuyển chọn và hoàn tất thủ tục khám sức khỏe, tưởng chừng mộng hải hồ sắp thành hiện thực. Nhưng sau khi báo tin cho mẹ thì cũng lại bị phản đối, bà lại khóc vì không muốn chọn cái nghề “lênh đênh” như vậy!

Cũng vì chuyện hạ bớt một năm tuổi do biến cố Tết Mậu Thân cho nên trong trường hợp của tôi, nếu muốn được hoãn dịch để theo học đại học thì những trường đó phải có tổ chức các kỳ thi tuyển sinh.

Tôi chọn thi và được chấm đậu vào trường Kỷ Thuật Phú Thọ ngành kỷ sư công chánh với hoc trình 3 năm. Hỏi ý kiến ông Dượng (chồng bà Dì thứ hai) đang làm nghị viên Hội Đồng Tỉnh có nhiều quan hệ với chính quyền, thì được cho ý kiến: “Nếu ba năm nữa thì hơi trễ vì ghế phó ty công chánh ở những tỉnh lớn sẽ không còn, may ra phải lên vùng cao nguyên thì mới được”. 

Nghe thế thì mẹ tôi cũng lại không bằng lòng vì thời đó vùng cao nguyên có nhiều biến động  do chiến tranh, mẹ sợ xa nhà mà lại còn nguy hiểm nữa.

Mãi phân vân là có nên từ bỏ giấc mơ làm kỷ sư của mình hay không thì lại còn đắn đo suy tính nếu không học đại học thì phải gia nhập quân đội, điều mà mẹ tôi luôn lo sợ và ngăn cản.

Như nhiều người khác, ước mơ lớn nhất của mẹ tôi là muốn tôi theo học ngành y. Nhưng thời điểm đó, chỉ có hai trường y, đó là y khoa Huế và y khoa Sài Gòn. Huế thì mẹ không cho đi, còn muốn dự thi vào y khoa Sài Gòn thì phải có chứng chỉ dự bị khoa học. Muốn lấy chứng chỉ dự bị khoa học thì phải trải qua một năm theo học sau khi ghi danh vào phân khoa khoa học, thuộc viện đại học Sài Gòn. Điều nầy không thể thực hiện được trong hoàn cảnh của tôi vì khóa học đó không có tổ chức kỳ thi tuyển sinh cho nên sẽ không được hoãn dịch để theo học như quy định.

Đang phân vân trước ngưỡng cửa tương lai của đời mình thi nghe tin có một trường đại hoc tư thục vừa mới mở trong cùng năm ấy, đó là viện đại học Minh Đức trong đó có khoa y. Vì khoa y có tổ chức kỳ thi tuyển sinh cho nên đạt được điều kiện hoãn dịch khi theo học.Tôi không thích lắm nhưng bí bách quá cho nên đành quyết định nạp đơn tham dự kỳ thi tuyển sinh. May mắn là tôi được trúng tuyển sau hai kỳ thi viết và phỏng vấn.

Dù có kết quả nhưng tôi vẫn còn do dự chưa biết là nên theo học kỷ sư công chánh hay là theo học y khoa.

Kỷ sư Phú Thọ thời đó nghe cũng oai lắm nhưng mẹ lại lo lắng sau khi ra trường không có việc làm gần nhà.

Y khoa thì quả thật là ước mơ lớn nhất của mẹ tôi nhưng tôi lại không mấy thích thú cái trường tư vừa mới mở mà còn phải trả học phí khá cao trong khi mình lại là con nhà nghèo. Nghĩ rằng trường đại học tư mới mở cho nên sẽ  không được đánh giá cao trong xã hội thời bấy giờ!

Dẫu biết rằng phải trả học phí khá cao, một gánh nặng đặt trên đôi vai gầy nhưng mẹ tôi vẫn thuyết phục tôi theo đuổi con đường mà bà hằng mong ước. Cuối cùng thì tôi đã thuận theo.

Những năm sau tôi được chuyển sang y khoa Sài Gòn, tốt nghiệp chuyên khoa sản phụ và sau đó được chọn tham dự kỳ thi tuyển “cán bộ giảng dạy”. Kết quả tôi đã trượt kỳ thi khẩu hạch trong kỳ thi nầy, gây ngạc nhiên cho một vài bạn đồng nghiệp và người thầy đỡ đầu. Và nhờ thế tôi không bị ràng buộc cho nên có cơ hội tìm cớ xin chuyển về làm việc tại bệnh viện Qui Nhơn, với mục đích tìm đường vượt biển và đã thành công.

Trước những ngày tìm đường vuợt biển, nhận tin từ một số bạn bè đồng nghiệp đã đến Mỹ trong những năm trước đó cho biết đang có nhiều thay đổi về các kỳ thi để lấy bằng hành nghề y khoa tại Mỹ, những thay đổi tạo nhiều khó khăn cho người đến sau.

Nghe thế tôi cảm thấy buồn vô hạn, tiếc công lao bỏ cả tuổi thanh xuân để  theo học một cái nghề mà có thể mình không thể giữ lại được một khi đến xứ người. Nếu vậy thì tôi quyết định chọn nước Úc là quê hương thứ hai sau khi vượt biển thành công. Nước Úc, một quốc gia mà tôi chưa hề biết đến, tin tức qua sách báo về nước nầy cũng bị hạn chế đối với tôi. Lúc đó chỉ biết nước Úc như là một vùng đất “nông nghiệp”, đất rộng người thưa và có nhiều “tài sản” dưới mặt đất. Nghĩ rằng mình sẽ làm lại cuộc đời với một ước mơ mới, đó là làm chủ một nông trại. Và tôi đã quyết định chọn đến Úc để định cư và theo đuổi giấc mơ tưởng chừng thật đơn giản của mình!

Đến Úc, tạm ổn định sau một thời gian ngắn nhờ có Hội Nhà Thờ đứng ra bảo trợ cho gia đình tôi. Thố lộ giấc mộng làm chủ một nông trại của mình với người đại diện Hội Bảo Trợ thì được cho biết, cần phải có một số vốn hoặc phải vay ngân hàng một số tiền lớn mới có thể mua hoặc mướn được một nông trại cùng với những máy móc thiết bị để sử dụng trong việc trồng trọt. Mà muốn vay tiền ngân hàng thì phải có tài sản thế chấp. Thêm một lần nữa giấc mộng đổi đời ở xứ người cũng lại bị dập tắt nhanh chóng!

Vừa học thêm Anh ngữ vào buổi sáng, buổi chiều phải đi làm. Công việc khởi đầu tại xứ người là làm công nhân dây chuyền với ước mơ là được làm chủ một chiếc xe hơi như một số đồng hương đã đến Úc cùng thời. Để đạt được ước mơ đó tôi đã phải trả giá khá nhiều bằng nước mắt lẫn tủi nhục!

Nghe theo lời một số đồng hương đến trước tôi quyết định nạp đơn xin thi vào làm việc cho sở bưu điện. Công việc là nhân viên lựa thư với số tiền lương cũng khá cao và có nhiều qui chế ưu đãi vì đó là cơ quan của chính phủ. Vượt qua kỳ thi tuyển và chuẩn bị nhận việc, công việc chắc chắn là nhàn hạ hơn nhiều so với công việc ở cái xí nghiệp mà tôi đang làm

Nhưng rồi tôi lại thay đổi ý định, nhận thấy rằng các phòng Labs đang thiếu nhân viên xét nghiệm nhất là trong cộng đồng người Việt cho nên đã quyết định vào trường TAFE theo đuổi khóa học bán thời ba năm để tốt nghiệp ra làm kỷ thuật viên phòng xét nghiệm. Vì có bằng tốt nghiệp y khoa tại Việt Nam cho nên được miễn một số môn khoa học căn bản, chương trình còn rút ngắn chỉ có một năm rưỡi, học vào ban đêm còn ban ngày thì học thêm Anh ngữ.

Tốt nghiệp xong khóa học trường TAFE, lại nẩy sinh tham vọng mới:

Hoặc là:

  1.  Bỏ thêm một năm rưỡi nữa để lấy được bằng cử nhân khoa học y tế ngành vi trùng (muốn theo học khoa nầy thì cần phải mất ba năm toàn thời ở trường đại hoc kỷ thuật- University of Technology Sydney, nhưng tôi cũng được miễn một năm rưỡi do có bằng của trường TAFE và tốt nghiệp y khoa tại Viêt Nam). Nếu lấy được hai bằng, kỷ thuật viên và cử nhân khoa học y tế ngành vi trùng thì chắc chắn sẽ có một công việc khá ổn định và nhiều ưu đãi.

Hoặc là:

  2.  Theo học ngành Vật lý trị liệu (Physiotherapy) thuộc viện đại học Sydney và phải mất 4 năm toàn thời để hoàn tất học trình. Đại học kỷ thuật thì chỉ cần nạp thành tích học tập để được cứu xét và chấp nhận. Riêng ngành vật lý trị liệu thì phải trải qua một kỳ thi khẩu hạch sau khi đã đượccứu xét thành tích học tập.

May mắn là được cả hai trường chấp nhận và cũng vì thế mà đã khiến cho tôi lại phân vân chưa biết chọn ngành nào để học.

Cuối cùng tôi đành phải quyết định xin dời cả hai khóa học lại một năm để đổ dồn mọi nổ lực tham dự kỳ thi tuyển sinh vào trường y trong năm đó. Có hai trường y tại Sydney, đó là khoa y thuộc viện đại học Sydney và khoa y thuộc viện đại học New South Wales. May mắn đạt được điểm cao trong kỳ thi Anh ngữ, được cả hai trường chấp nhận cho tham dự kỳ thi tuyển sinh.

Đại hoc y khoa New South Wales thì phải trải qua kỳ thi viết và kỳ thi khảo hạch chuyên môn cuối năm giống như bao sinh viên năm thứ hai y khoa đương thời. Còn khoa y đại học Sydney thì chỉ cần kỳ thi khẩu hạch mà thôi.

Lại may mắn vượt qua kỳ thi, được trường y khoa NSW nhận vào học năm thứ ba. Tôi quyết định không tham dự kỳ thi khẩu hạch vào trường y khoa Sydney nữa.

Học lại là một điều không dễ, mà còn học lại ngành y ở cái tuổi gần nửa đời người, vợ con đùm đề, tài chánh eo hẹp, ngôn ngữ không phải là tiếng mẹ đẻ, học chung với những bạn trẻ đang tuổi sung sức và là những học sinh ưu tú đạt điểm cao nhất trong kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông (hai trường y Sydney và NSW chỉ nhận chừng 340 học sinh cao điểm nhất trong số sáu mươi ngàn học sinh thi tốt nghiệp tại tiểu bang thời đó) thì chắc chắn là có rất nhiều khó khăn mà tôi cần phải vượt qua.

Vừa học vừa chạy taxi vào hai ngày cuối tuần tưởng chừng mình không thể hoàn tất được khóa học như hằng mong đợi. Nhưng rồi, nhờ ơn trên cũng lấy lại được những gì mà mình đã mất, tốt nghiệp và bắt đầu làm việc tại một bệnh viện gần nhà.

Sau hơn ba mươi năm hành nghề tại xứ người và ở cái tuổi bảy mươi tư ngồi ôn lại những trải nghiệm suốt nhiều năm trong đời mình, tôi tin rằng nghiệp đã chọn nghề cho tôi vậy.

Lý do:

-       -  Nếu không có biến cố Tết Mậu Thân hay là tôi không mất đi một năm học ở lớp mẫu giáo thì có thể giấc mơ đầu đời đã trở thành hiện thực.

-        -  Nếu mẹ cho tôi cái quyền chọn lựa và quyết định cho tương lai của đời mình thì chắc chắn tôi đã trở thành một sĩ quan quân đội thời chiến, hoặc một sĩ quan cảnh sát hay là một tài công lái thương thuyền quanh vùng Đông Nam Á.

-         -  Nếu không có góp ý của ông Dượng và nỗi lo âu của mẹ thì tôi đã là một kỷ sư công chánh.

-         -  Nếu không có quyết định hạ một năm tuổi do biến cố Tết Mậu Thân thì chắc chắn tôi đã không chọn theo học y khoa Minh Đức.

-         -  Và nếu cho rằng mẹ tôi đã chọn ngành y cho tôi (người chọn nghề) thì cũng chưa phải là đúng vì nếu y khoa Minh Đức chưa thành lập hay là thành lập sau đó chỉ một năm thì tôi cũng không có cơ hội để theo học y khoa.

       -  Nếu như tôi đã từng nghĩ một trường tư mới mở không được đánh giá cao mà không theo học thì tôi đã không hành nghề được như ngày hôm nay (sau khi đến xứ người mới biết rằng những kiến thức thu nhận được trong hai năm đầu tại trường y khoa Minh Đức đã làm bệ phóng giúp tôi vượt qua kỳ thi cuối năm cùa sinh viên y khoa năm thứ hai thuộc viện đại học NSW)

-         -  Nếu lúc đó không có những thay đổi về các kỳ thi lấy bằng hành nghề tại Mỹ và nếu không có ước mơ làm chủ một nông trại thì chắc chắn là tôi đã không chọn nước Úc là quê hương thứ hai.

Những hoàn cảnh khác nhau trên đây có thể đã dẫn đời tôi tới những đích đến khác nhau. Ở đây tôi chỉ muốn nói những đích đến khác nhau chứ không là để so sánh sự khác nhau của những đích đến. Có sự khác nhau như vậy là điều mà tôi tin rằng do bởi nghiệp dẫn, như người ta thường nói “nghiệp chọn nghề chứ không phải người chọn nghề” chắc không sai!

Sydney ngày 14/03/2024
đinh tấn khương 


___________________________

Wednesday, March 13, 2024

Sếp Nhật - Cười ra nước mắt

Lượm lặt

Công ty tôi vừa có một tên người Nhật sang làm dự án trong khoảng 3 tháng, và tôi được giao nhiệm vụ lái xe cho hắn. Lâu nay toàn lái xe cho các sếp Việt Nam, giờ lần đầu tiên được lái cho sếp Nhật nên tôi thấy hứng thú lắm ! Tôi tức tốc ra vỉa hè mua quyển sách “Tự học tiếng Nhật cấp tốc” về để nghiên cứu. “Mình lái xe cho sếp Nhật thì cũng phải biết vài ba câu giao tiếp tiếng Nhật chứ !”.

(…   …   …)

Một điều khá thú vị đó là tên sếp Nhật này lại nói được vài câu tiếng Việt, không phải “xin chào”, “cảm ơn” – như mấy ông ngoại quốc, mấy chị đại sứ nước ngoài nào đó hay nói bọ bẹ trên tivi đâu, mà là những câu dài hẳn hoi, kiểu như : “Cấm ăn cắp vặt, ăn cắp vặt là phạm tội !”, hoặc “Vui lòng ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu, ăn không hết sẽ bị phạt tiền”, rồi cả “Không được dắt chó vào công viên này, nếu chó ị ra phải tự mang phân chó về.”… Tôi nghe tên sếp Nhật ấy nói mấy câu đó thì ngạc nhiên và khen hắn giỏi quá ! Nhưng hắn chỉ cười mỉm rồi cất giọng đầy khiêm tốn :

– Giỏi gì đâu ! Ở bên Nhật, mấy câu đó viết đầy trong siêu thị, nhà hàng, công viên, nhìn nhiều nên quen, nên nhớ thôi !

Một cảm giác tự hào chợt dâng trào trong lòng tôi nghẹn ngào. Tự hào là phải, bởi lâu nay người ta luôn coi tiếng Anh, tiếng Trung là hai ngôn ngữ phổ biến và được sử dụng nhiều nhất trên thế giới, nhưng bây giờ, tiếng Việt đang trỗi dậy và nhăm nhe lật đổ sự thống trị của hai thứ tiếng ấy. Giờ, đi ra nước ngoài, không chỉ ở Đông Nam Á, Châu Á, mà cả Phi, Mỹ, Úc, Âu, đâu đâu ta cũng có thể bắt gặp những dòng chữ tiếng Việt thân thương, dù rằng chúng được viết nghệch ngoạc, sai chính tả, thiếu dấu, thiếu vần, trên những tấm ván, tấm bìa nham nhở, lấm lem, nhưng chỉ vậy thôi cũng đủ để chúng ta cảm thấy nao lòng.

Ban đầu hào hứng bao nhiêu thì sau đó tôi chán nản bấy nhiêu. Người đời dạy rằng : “Thà có một kẻ thù giỏi còn hơn có một ông chủ dở hơi”, quả là không sai. Trước đây, khi lái cho các sếp cũ thì phải 8 rưỡi, 9 giờ sáng tôi mới phải đánh xe đến đón các sếp, rồi chở sếp qua quán phở ăn sáng, xong uống café, đến công ty cũng đã là gần 10 giờ. Sếp làm việc đến 11 giờ thì lại chở sếp đi ăn trưa, uống bia, 3 giờ chiều đưa sếp quay lại công ty rồi 4 rưỡi đón sếp về, thế là xong. Những lúc sếp ăn uống, nhậu nhẹt thì thường là sếp gọi tôi vào ngồi cùng. Nếu hôm nào sếp tiếp khách sang, không được gọi vào, thì tôi lại ra xe ngả ghế xuống ngủ rất thảnh thơi.

Thế nhưng chỉ sau hai tuần làm lái xe cho thằng sếp Nhật dở hơi, tôi trở nên phờ phạc, rã rời. Đúng 6 rưỡi sáng tôi phải dậy chuẩn bị xe qua đón nó. Theo quy định của công ty thì 7 rưỡi mới là giờ làm việc nhưng chỉ khoảng 7 giờ 15 là nó đã có mặt và chui vào phòng làm việc luôn. Ngày trước đi với các sếp cũ tôi thường xuyên được các sếp cho ăn sáng, ăn trưa, uống bia, gái gù, hát hò, chứ từ ngày lái cho thằng Nhật này tôi toàn phải nhịn đói, vì sáng tôi đến đón nó thì nó đã ăn sáng xong rồi, trưa nó ăn qua quýt ngay tại phòng bằng đồ ăn nhanh rồi lại cắm đầu vào làm việc, tối nào nó cũng ngồi lại công ty đến 7, 8 giờ, vậy nên tôi cũng phải ngồi chờ nó với cái bụng đói meo và khuôn mặt bơ phờ.

Chưa hết, nhiều lần đang đi, nó bắt tôi dừng xe lại, rồi nó mở cửa xe chạy vụt ra. Tôi tưởng nó đi tè nhưng không phải, hóa ra nó nhặt cái vỏ bao cám con cò về để may túi xách.

Đặc biệt có lần tôi chở nó đi công chuyện, vừa đánh lái ra cổng thì tôi quệt ngay vào cái xe đạp cũ nát của ai đó dựng ở mé đường làm chiếc xe đạp đổ kềnh, cái yên xe gãy gập và văng ra. Tôi đang định phóng đi thì thằng sếp Nhật bắt tôi dừng lại, rồi nó mở cửa phi ra. Nó dựng cái xe đạp lên ngay ngắn, móc ra tờ 500 nghìn rồi kẹp vào tờ giấy, để vào giỏ cái xe đạp, trên tờ giấy nó nhờ tôi viết hộ rằng : “Tôi vô tình làm gãy yên xe của bạn. Hãy cầm tiền này để sửa xe, và hãy tha lỗi cho tôi”.

Hôm sau, cũng đúng lúc đánh lái ra cổng, tôi lại quệt vào cái xe đạp cũ nát đó. Lần này thì cái yên không văng ra nữa mà là cái bàn đạp. Thằng Nhật lại nhảy xuống, dựng xe lên, bỏ 500 nghìn vào giỏ xe rồi để lại mảnh giấy : “Tôi vô tình làm gãy bàn đạp của bạn. Hãy cầm tiền này để sửa xe, và hãy tha lỗi cho tôi”.

Hôm sau nữa, cũng đúng lúc đánh lái ra cổng, tôi lại quệt vào cái xe đạp đó. Lần này thì cái yên và cái bàn đạp không văng ra nữa mà là cái chắn xích. Tuy nhiên, hôm đó không có thằng Nhật đi cùng mà chỉ có mình tôi trên xe, vậy nên tôi phóng thẳng. Đang định nhấn ga lao đi thì từ bên đường, một mụ già lao ra chặn ngay đầu xe tôi, mụ vừa dang hai tay, vừa gào thét :

– Thằng chó ! Dừng lại đền tiền sửa xe cho bà đi chứ Tại sao hôm nay mày lại bỏ chạy ?!

Tôi nghe vậy thì mở cửa, thò đầu ra bảo :

– Thôi đi bà ơi ! Cái xe của bà bán cho đồng nát chắc được hai chục ! Hôm nay có mình tôi thôi, thằng Nhật không đi cùng đâu ! Nghỉ sớm đi !

Rồi một lần khác, đang vội nên tôi vượt đèn đỏ và bị công an tuýt còi. Theo bản năng, tôi nhấn ga vọt lên. Công an thấy tôi chạy thì cũng không đuổi theo nữa. Tưởng là xuôi, ai ngờ thằng Nhật ấy chửi tôi, nó nói rằng vượt đèn đỏ và bỏ chạy là phạm luật. Rồi nó bắt tôi quay xe lại chỗ công an nộp phạt đàng hoàng xong mới đi tiếp. Đúng là thằng dở hơi !

Lái xe cho thằng Nhật “hâm” ấy một thời gian thì tôi đã hiểu được tính cách của nó. Đi đường thấy cái vỏ bao cám con cò nào vứt bên đường thì tôi tự giác dừng lại cho nó xuống nhặt; chẳng may có quệt vào xe cộ hay đồ đạc của ai gây hư hỏng thì tôi cũng tự giác dừng lại để nó xuống trả tiền bồi thường; có lỡ quen chân vượt đèn đỏ hay đi ngược chiều thì cũng tự giác vòng xe ra chỗ công an để nộp phạt.

Hôm ấy, thằng sếp Nhật bảo tôi ra sân bay đón một thằng Nhật khác. Cái thằng Nhật này mặt cứ lầm lì, từ lúc lên xe nó không nói với tôi câu nào. Tôi cũng chả quan tâm mà chỉ tập trung vào lái xe. Tập trung là thế, ấy vậy mà qua ngả tư tôi lại quen chân vượt đèn đỏ, và lại bị công an tuýt còi. Tôi đang giảm tốc độ và cho xe chầm chậm táp vào lề bên phải theo hiệu lệnh của công an giao thông thì bất chợt thằng Nhật đó hét lên, và nó hét bằng tiếng Việt :

– Mày dừng lại làm cái gì ! Chạy luôn đi ! Đường đông thế này công an không đuổi theo đâu !

– Em tưởng anh là người Nhật ? – Tôi hỏi hắn bằng giọng thảng thốt.

– Tao là người Nhật, nhưng tao sống ở Việt Nam mấy chục năm rồi ! Chạy nhanh lên !

Lượm lặt

______________________________