Saturday, November 23, 2013

Thì Thầm 4 – Nguyễn Hữu Thục Vân

  Nguyễn Bích Sơn  





Thp nén nhang lên bàn th, nhìn nh con lòng M đau qung tht… Không còn nước mt đ mà khóc cho con. Con ơi ! Mi đó mà đã 38 năm – 38 năm… Ngày con lìa b cõi đi không có M Cha bên cnh. Con như mt đa tr m côi – mc dù con có đ c M ln Cha… Ôi ! Ti nghip Con tôi
Ni bun thương nh cht vây quanh ly M… Nhìn nh Con và B là M tr v vi nim cô đơn bt tn. Nước mt M lưng tròng… Thước phim dĩ vãng li quay v… Như thường l mi ln đi thăm nuôi B, M phi chun b nhng vt dng cn thiết đ đem theo, nào là thc ăn, thuc lá, thuc tây… v… v… (cái gì cũng cn). M đang trn nhng loi bt (ngũ cc) li vi nhau đ cho vào hũ nha ngày mai đi thăm B, thì t đâu Con chy li, thò tay bc nm bt cho vào ming, M la lên : “Ly (tên gi nhà), không được ăn, đ ngày mai M đem cho B”, Con nho ming cười ri b chy… Mi chuyn tưởng không có gì, nếu

Hôm sau M đi thăm B cùng vi cô Bé và nhóm bn, đi được hơn na đường thì tri bng mưa như thác đ, cơn mưa kéo dài, và tr nên lt li. Thường thì M đi v trong ngày, nhưng vì mưa lt nên hôm sau mi v đến nhà.
Sau gi thăm nuôi, bn bè nói không có xe vô trong này, kiu này chc phi ng li đêm nay mai mi v được, t nhiên lòng M thy nóng và bn chn khó chu. Như có điu gì thôi thúc và xui khiến, M mun v ngay; nên khi cơn mưa va dt M nói vi cô Bé : “Cô Bé v đi, mình đi b ra l chính ri đón xe v. Sao ch thy nóng rut quá” – “Tùy ch ch xa lm đó”. M có r mi người cùng đi, nhưng không ai chu, h cũng nói đường xa, đi xe ngày mai hn v. Suy nghĩ mt lúc ri M quyết đnh đi, không hiu sao, có gì thôi thúc. M nói : “Đi thôi cô Bé, không xa đâu, đi xe biết chng nào, ra l chính đón xe v kp mà. Thế là M và cô Bé ra đi, mi người nhìn M ái ngi, không cn được… M c tưởng là gn, không ng đi hoài… đi mãi… không thy đâu là đâu, cũng may là tri tnh hn mưa, nhưng đường đt trơn trt, M phi ct dép đi chân không, khi đi my ngón chân phi bu cht xung đường, nếu không s b trt té, c thế mà đi trên đường mòn trong núi không mt bóng người. Đi được mt đon tht xa thì gp mt người đàn ông, hi thăm : “Anh ơi ! Ra ti quc l còn xa không Anh ? – “Còn xa lm, sao hai ch gan vy, con truông này cp hay v lm, hai ch đi nhanh lên, đến xóm nhà xin tá túc qua đêm, ri sáng mai hãy đi” – “Cám ơn Anh”.
Ni s hãi đến vi M (chc cô Bé cũng vy) nhưng không ai dám nói ra điu này, đi tr li chăng ? Không được, đi đã khá xa ri, đành phi đi tiếp thôi , c vy mà hai ch em lm lũi, lm lũi… bước đi không nói năng gì. Tri sp ti, thp thoáng thy xóm nhà, hai Ch Em mng quá, ro bước nhanh hơn… Đến nơi M xin ngh chân qua đêm, không ng b h t chi, nói là không dám cha người l, s b kim đim… Hai Ch Em đành phi tiếp tc đi, M không hiu sao lúc đó M li mnh, do dai và sung sc như vy, như có người phù h M ? Vi nhng bước chân khp khnh ca M, M đã đi sut mt đon đường dài không biết mt và c thế M đi tiếp… đi tiếp… , gp xóm nhà th hai và M cũng vào xin như vy, li b t chi… Git nước mt bun ti cht lăn trên gò má, M đưa tay chùi nhanh và c nén li, nut ngược vào trong dòng nước mt chc trào ra… Sao người ta li nhn tâm như vy ? – Tht không có tình người ! Tri đã chn vn ti, ni s hãi tăng dn… nhưng biết làm sao đây, phi tiếp tc đi thôi… Nhìn thy bóng đèn nhà ai thp thoáng t xa, đôi chân khp khnh ca M li ro bước nhanh hơn suýt té my ln; M lâm râm cu nguyn, xin Chư Pht xót thương
Tri không ph lòng người, có tiếng chó sa, M bước vào sân, người đàn ông trung niên t trong nhà bước ra, hi : “Ch hi ai ?” – “D… Ch Em tôi đi thăm nuôi chng tù, vì không có xe nên l đường, xin Anh cho Ch Em tôi tm ngh chân đây vài gi, sáng sm chúng tôi ra l đón xe v”. Anh ta vui v nhn li ngay và mi vào nhà, vào trong Anh ta gii thiu Bà c trong nhà là M Anh ta. M chào và nói : “Cũng may có Anh và Bác cho nh, nếu không Ch Em tôi không biết phi làm sao, tri ti đi đường vng s quá, chúng tôi có vào xin my nhà trước mà h không cho, h nói s cha người l. Anh ta nói : “H s b phê bình kim đim, có nhà là V C nm vùng, sc my mà h cho. Tui cũng là lính VNCH, không cp bc gì nên không b ci to, và tui cũng cóc s ai. Hai ch c ngh đây, mai sáng ri đi, ra ti ngoài l đón xe cũng còn my cây s na. M ngi xung tm phn g, lúc đó M mi thm mt và mt mi vô cùng, hai chân mi nh, sưng vù, lt dưới lòng bàn chân thì thy rướm máu. Đã ngi xung ri thì M không cách nào đng dy ni
Con biết không, đây là ln đu tiên trong đi, M đi b li đi chân không vi đôi chân tàn tt na thì làm sao không mt h con ? Nhưng nghĩ đến B, đến s chu đng kh nhc, ăn không no, mc không m, lao đng cc nhc ca B thì so vi M có là bao! Có ln B nói vi M : “Nếu không có Em và Con, chc Anh không chu đng ni”. Cũng vì thế M t nh vi lòng s không b sót kỳ thăm nuôi nào, dù đường đi có cc kh bao nhiêu M đu không b cuc… Bây gi nh li, thy mình cũng gii tht, vi đôi chân khp khnh này mà vượt qua được ba mươi by cây s đường. Ôi ! Sc mnh ca tình yêu… !
Đêm đó M không ng được, c trông tri mau sáng đ mà đi, lòng bn chn khó chu, ri M liên tưởng ti B… Mi ngày nào đó mt chàng Không Quân oai hùng… bây gi vóc dáng tiu ty, m, đen, đôi mt trng sâu, nét mt bun bã, M bt khóc trong nghn ngào, ut hn… Thương quá Ngh ơi ! Cũng ti Em mà Anh kt li
T m sáng M vùng dy và ra đi sau khi ng li vô cùng cám ơn M con Anh ch nhà. “Hai ch đi cn thn cũng còn khá xa, ch đi cho kp chuyến xe ca các phiên ch”. M nghe tiếng Bà C nói : “Ti nghip đã vy mà còn đi thăm nuôi chng”. Ra ti l chính thì tri sáng hn. M đón xe v Qui Nhơn, đến gn trưa thì v ti. Va bước xung xe thì đã thy Dì Hoa (con Ông Chú) ra đón : “Sao gi này Ch mi v ?” – “Tri mưa lt không có xe nên bây gi mi v, sao hôm nay tt vi Ch vy ?” – “Thường Ch đi v trong ngày, mà nay Ch mi v nên Bác lo, biu Em lên đón Ch”. Ri Dì Hoa giành xách nhng gi không cho M. Khi đi ngang qua hàng my bà bán gánh trái cây hng ngày, thy M h đng lên nhìn M vi đôi mt ái ngi thương cm. M nghe tiếng ai đó nói : “Cnh gì mà ti quá, đi thăm nuôi chng tù, nhà con chết”, M git thót người vt quay qua hi Dì Hoa : “Ai chết Hoa ?” : “Đâu có ai !”, M bước nhanh qua góc đường, nhìn v hướng nhà mình, thy có đông người đng phía trước, M li hi Dì : “Sao có đông người đng t tp trước nhà mình vy Hoa ? B có chuyn gì h ?” – “Đâu có gì đâu, thôi đi nhanh v ngh Ch”. Dì Hoa vn tay M dìu đi. M thoáng nghĩ có điu gì đó bt an, M bước vi, nếu chân M chy được là M đã chy ri đó Con biết không ? Gn ti nhà, thy nhng khuôn mt quen thuc ca chòm xóm, M bước vào ngang ca, Ông Bà Ngoi va thy M oà khóc nc n, mt M xây xm, thân hình chao đo, có ai đó vn M dn vào nhà, M trông thy trên đi-văng con ca M nm đó thng băng vi b đ trng xoá. M chưa xác đnh được đa nào, Ch Hai hay là Con ? M chm ti khuu xung và ngt đi, mi người đ ly M khiêng vào phòng. D đoán được điu này nên Ông ngoi đã nh bác sĩ quen lo cho M
Lúc tnh dy, xung quanh M có bn bè và chòm xóm, có ai đó đưa M ly sa và nói : “Ung đi cho kho Em”. M thy nghn c hng, không biết chuyn gì đã xãy ra ? Chp lâu M hi Bà Ngoi : “Má, đa nào chết ? Và ti sao chết ? Hôm con đi, đâu có đa nào đau yếu hết mà, TiTi , Lyly ?”. T nhiên M nghĩ ti Ch Hai con, Ch m yếu li b bnh suyn, ch M đâu có ng li chính là Con, đa con gái trng tro, mp mp ca B M. Tri ơi ! Sao li như vy ? Con đang kho mnh, mp mp sao li chết đi ? Sao con chết đi lúc không có B M nhà ? Sao con ra đi mt cách tc tưởi vy h Con ? Sao Con không đi M v. Con ơi là Co! M khóc, M gào không thành li, lòng M tan nát, xót xa đau kh tt cùng. Sao nhng ni bt hnh c dn dp ba vây ly đi Tôi ? Người Anh trai duy nht chết đi, Tôi b VC pháo kích mt đi đa con trai bé bng và mt phn thân th ca mình. Bây gi ch cách mt đêm, mt đêm thôi, Tôi li mt đi đa con gái chưa tròn năm tui, còn chng thì đang b nht trong chn lao tù Cng Sn… Con ơi, ri đây M phi nói gì vi B ? M phi làm sao đây h Con ?
Hình nh con chp chn trong trí M… M nh có ln my chú cnh nhà (VC chiếm căn nhà kế bên làm tr s Đoàn Thanh Niên CS HCM ) , my chú hi con : “Cháu ăn gì mà “m” vy ?” (con mp my chú hi ngược li). Vì B b đi tù nên M và Ông Ngoi dn các con có ai hi gì c tr li không biết ch đng nói by b. Vì kế bên, my chú thy con d thương nên thường hay chc gho, đùa gin, cũng câu hi đó : “Cháu ăn gì mà “m” vy ?”, c hi lp đi lp li nhiu ln, con bc tc tr li : “Ăn c mì”. Con b Ông la quá tri, da đánh, có ln b Ông Ngoi đánh tht vì my chú c theo hi : “B cháu lái máy bay gì ?”. Con nói : “Máy bay b bom”, (lúc đó có Ông và M đng trước sân). Ông Ngoi và M tht bt ng, có ai bày con biu Con nói vy đâu, con chưa đy năm tui thì làm sao biết bom vi đn ? Ông lôi Con vô nhà la : “Mày mun B mày tù mút ch h, ai bày mày nói tm by ?”. Con b Ông ni nóng qut cho my chi lông gà, M khóc thm không dám bênh Con, li còn ph ho la thêm đ cho Ông du xung. Tht ti cho Con, Con còn nh đã biết gì… Còn đang mơ màng suy nghĩ v Con thì : “Sơn, Sơn, ung sa đi ri ra thăm con ,sp ti gi đi chôn ri”. M như trong cơn mê cht bng tnh… ht vi tay ai đó, đng vt dy đi ra ngoài, nghe có tiếng ai : “Gi nó li cho nó ra làm gì !” – “Đ nó ra nhìn mt con nó ln cui”. M không nghe, gt tt c, bươn ra lao vào ôm ly thân xác cng đ lnh ngt ca Con mà gào thét mà vt vã… cho ti khi tnh dy
Sao yên tĩnh qúa ! Đu óc M lúc đó va lâng lâng va trăm nghìn ý nghĩ phc tp. M tht rã ri, mt hai người bn, vài người hàng xóm. M hi : “Đâu hết ri Thím ? Ba Má con đâu ? Con con đâu ?” – “Mi người đưa tin cháu đi hết ri”. M oà khóc : “Sao không cho cháu tin đưa con cháu ln cui h Thím ?” – “Cháu ngt xu gi mi tnh dy mà đưa vi tin gì, ung ly sa đi cho kho cháu, l bnh là kh cho Ba Má cháu na. Ti nghip Ông Bà, hôm qua gi c lo, nếu cháu không v kp, nhà cũng không biết tính sao, ti qúa !” – “Sao chôn gp vy Thím” – “Coi được ngày, vi li phường h không cho đ lâu”.
M tht bun… tht trng vng… Con gái ca M, mi hôm qua đây Con còn bc bt ăn b M la, mà bây gi… Nếu biết trước Con chết như vy thì M đâu có la Con, M s đ cho Con ăn thoi mái. Sao lúc đó Con không vòi vĩnh, không khóc lóc mà li nhon ming cười b chy ? Đ đến bây gi bao nhiêu năm ri mi khi nghĩ v Con M đu b dày vò day dt, hi hn vì đã đi x vi Con như vy, Con có bun gin M không Con ? Con cho M xin li
Sau khi chôn ct Con xong v Bà Ngoi k : “Hôm con đi, sáng nó dy theo Má” (đêm đó Con ng vi Ngoi vì M đi sm ), Má nói tiếp : “Cháu ngi đây Bà quét sân xong ri ly cháo cho ăn, nó d, khi hôm ng Má r trán nó thy hanh hanh ri. Quét sân xong Má vô thy mt nó đ và có v mt, Má r thy trán nó nóng qúa mi kêu ông Ngoi ly thuc cho nó ung. Má múc cháo đút nó mà nó không ăn, nm vt ra đó, Má nói vi Ba thôi đ nó ng thêm chút na .Nó nm gn đến trưa ,kêu nó không thưa, người nóng quá li a trong qun. Má hết hn kêu Ba, li thy người nó co git, Ba Má lin đem nó vô nhà thương, nhp vin, người ta chuyn sérum cho nó và ly máu xét nghim. Ti nghip Ông Hai (Bà con vi Bà Ngoi là Bác sĩ làm trong bnh vin) cũng lo d lm, Ông nói : “Chuyn nước bin cho cháu và cho thuc ct cơn co git, nếu cơn co git không bt thì rt nguy vì cháu quá nh s không chu đng ni. Đến chiu Ba Con thy nó không xong ri, ng mun đưa nó v nhà. Bác sĩ nói : “Còn nước còn tát”. ng ln tiếng : “Nó chết ri còn tát gì na”, ng ôm ly nó ra khi phòng và kêu xích lô đi v. V đến nhà người nó còn m, Ba con s cháu chết đường ti nghip”. Nói xong Bà Ngoi khóc, M khóc theo… Con chết ri mi có kết qu xét nghim : viêm não cp tính (năm đó có dch viêm não). Con chết ging y chang cu Bng, Cu cũng co git như Con, chuyn chưa hết bình sérum thì Cu Con cũng qua đi ti bnh vin GRAL Sài Gòn. Ông phi bao nguyên chiếc máy bay Air Viet Nam đưa Cu Con v Qui Nhơn chôn nghĩa đa Pht Giáo.
Con ơi ! Đã my mươi năm trôi qua, gi hi tưởng li, M không th nào quên được khuôn mt bu bĩnh, nước da trng hng và cái lém ca Con được (trong bn ch em , con có nước da trng ging M nht , còn ch Thc Viên hai em Thc Vy, Hu Vinh li ging B).
Con gái ca M, bây gi Con đâu ? Con có nh thương và hn trách M không Con ? M thì thương yêu Con vô cùng và cũng nh Con vô cùng, thương Con t khi Con còn nm trong bng M, cho đến bây gi và mãi mãi… mc dù Con không còn hin hu trên cõi đi này
Con yêu du ca M ! Mt ngày nào đó ri M cũng phi b li sau lưng nhng cay đng mun phin, nhng k nim đau thương, nhng nh nhung luyến tiếc… đ đi vào nơi chn nào đó, đó M s gp li B, Anh Con và Con… Mong lm thay !!!

Đêm Lnh Houston, Nov. 12/2013
Ngườ
i M Bt Hnh

 
Nguyễ
n Bích Sơn ____________________________

_______________________________________

No comments:

Post a Comment