“Con cái không phải là con của các bạn.
Chúng là con trai và con gái của Sự sống, mong mỏi cho chính nó.
Chúng đến thông qua ta, không phải từ chúng ta,
Và mặc dù chúng ở với ta, chúng không thuộc về ta.
Ta có thể cho chúng tình yêu, nhưng ý tưởng thì không,
Bởi chúng có ý tưởng của riêng chúng.
Ta có thể chu cấp nhà cửa cho thân xác chúng, không phải cho linh hồn chúng,
Bởi linh hồn chúng cư ngụ ở ngôi nhà của ngày mai,
Mà ta không thể đến thăm được, ngay cả trong giấc mơ của mình.
Ta có thể cố gắng để giống chúng,
Nhưng đừng tìm cách làm cho chúng giống ta.
Vì Sự sống không đi giật lùi, cũng không lần lữa với ngày đã qua.
Ta là cánh cung, con cái ta là những mũi tên sống được phóng đi từ đó.
Người bắn cung thấy đích ngắm trên con đường vô tận,
Và sẽ toàn lực dương cung để mũi tên bay nhanh và xa nhất.
Hãy oằn mình hết cỡ trong tay cung thủ với một niềm hoan hỉ
Vì người ấy yêu quý mũi tên bay nhanh đến mức nào
Thì cũng quý trọng cánh cung bền bỉ vững vàng hệt như vậy.”
Trịnh Lữ dịch
On children
And a woman who held a babe against her bosom said, “Speak to us of Children.”
And he said:
Your children are not your children.
They are the sons and daughters of Life’s longing for itself.
They come through you but not from you,
And though they are with you, yet they belong not to you.
You may give them your love but not your thoughts.
For they have their own thoughts.
You may house their bodies but not their souls,
For their souls dwell in the house of tomorrow, which you cannot visit, not even in your dreams.
You may strive to be like them, but seek not to make them like you.
For life goes not backward nor tarries with yesterday.
You are the bows from which your children as living arrows are sent forth.
The archer sees the mark upon the path of the infinite, and He bends you with His might that His arrows may go swift and far.
Let your bending in the archer’s hand be for gladness;
For even as he loves the arrow that flies, so He loves also the bow that is stable.

No comments:
Post a Comment