Wednesday, August 12, 2015

TẢN MẠN QUI NHƠN.

Cẩm Tú Cầu



Một năm tôi  về Qui Nhơn rất nhiều lần, vì nơi ấy có các em, tuy chỉ là chị em gái, nhưng mà tình cảm rất đậm đà, gần gủi, gắn bó yêu thương, nơi này còn có những người bạn nhỏ thân yêu của tôi. Mỗi lần về tôi chỉ quanh quẩn trong nhà lo giỗ ba tôi, gặp các em rồi lại vội vã ra đi, vì tôi ở tận Pleiku cách Qui Nhơn đến 167km. Nhưng hôm nay tôi dạo quanh thành phố Qui Nhơn một vòng.
Trước hết tôi ghé vào nghĩa trang thăm mộ ba mẹ tôi, nhìn ngôi mộ cũ kĩ của ba lòng tôi lại dâng lên bao cảm xúc dạt dào, nhớ quay quắc những kỉ niệm về ba, những lời nói của ba, những câu thơ cổ nhân mà ba thường đọc, như đang văng vẳng bên tai tôi, tôi đứng lặng. Tiếp theo tôi ghé mộ mẹ, nơi an nghỉ cuối cùng của người mẹ thương yêu nhất đời. Với mẹ, biết bao là kỉ niệm ngọt ngào, sâu lắng, vui buồn, mẹ đã cùng chị em chúng tôi, vượt qua biết bao gian nan, vất vả của cuộc sống, của kiếp người, chia sẻ cùng chúng tôi những vui buồn, những thăng trầm trong quá khứ...Mẹ, mẹ là tất cả những gì quí giá, những gì thân yêu nhất. giờ đây hai người đã không còn nữa. tôi suy nghĩ miên man và bổng thấy chao lòng.....
      Buổi chiều trên biển, vì ở xứ núi nên mỗi lần tôi về Qui nhơn, tôi rất mê biển, tôi ngồi trên bãi cát vàng mịn màng sát biển, ngắm bầu trời nhiều mây và xa xa là nước và chân trời, mặt biển rất xanh  sóng rất nhẹ, ngoài xa kia là cù lao xanh, cách Qui nhơn đến 24 km, cách sông cầu 6km đường biển, nhìn từ xa cù lao xanh như một hòn núi xanh đơn độc giữa biển khơi, nằm trơ vơ cùng trời xanh và mây nước, nhưng tôi được biết nơi ấy có nhà dân và trường học, như một phường của Qui Nhơn. Tôi thả tầm mắt chung quanh, những khách sạn cao từng nằm rải rác ven bờ biển, để phục vụ du khách. 
      Bên phải tôi là một đường vòng cát mịn, xa chút nữa có bãi Trứng, bãi Tiên sa, một bãi tắm đẹp nổi tiếng, với bao nhiêu là đá, đá được nước và sóng quanh năm mài nhẳn như những quả trứng, mỗi lần bước chân lên, cảm giác thật nhẹ nhàng và êm ái vô cùng. Từ bãi Trứng nhìn lên, một rừng dương liễu xanh vi vu trong gió, ẩn hiện trong đám phi lao là những mái nhà ngói đỏ, đó là khách sạn Hoàng Anh. Trên đồi cao có mộ Thi Nhân, nhỏ gọn xinh, ngôi mộ nhìn ra biển khơi, nơi đây Thi nhân có thể quanh năm nghe sóng vỗ ngàn trùng, nghe biển mặn thấm vào hồn thơ lai láng, đó là mộ của nhà thơ nổi tiếng Hàn Mặc Tử, một tài danh bạc mệnh, mất ở tuổi hai tám, lúc sinh thời ông rất thích trăng sao, ông đã mất tại trại phong Qui Hoà, một làng cùi nằm dọc theo bờ biển Qui Nhơn, vì căn bệnh quái ác, bệnh phong cùi. ( lúc ấy bệnh phong cùi chưa có thuốc chữa) ông mất từ năm 1940, đến năm 1959 ông  được anh em bạn bè đưa về an táng tại nơi này. để mỗi chiều ông được ngắm biển xanh, đêm đêm ông được hoà mình cùng thiên nhiên vạn vật, say đắm cùng trăng sao. Phía sau mộ ông là  núi, dãy núi Xuân Vân, có con đường dốc thật thơ mộng dẫn lên mộ ông, được gọi là dốc Mộng Cầm. ( một chuyện tình lãng mạn, nên thơ, đầy nước mắt của hai người Hàn Mạc Tử và Mộng Cầm đã xảy ra nơi này, những năm sau Hàn Mặc Tử bệnh nặng, có nhà thơ Mai Đình đến ở, chăm sóc Hàn Mặc Tử, đó là tình yêu, tình văn thơ, rất là nồng nàn say đắm của hai người, thời gian này đã xuất hiện nhiều bài thơ rất hay cho nền văn học ....chuyện tình này tốn rất nhiều giấy mực của những nhà văn, nhà thơ, nhạc, phim và cải lương, một đề tài rất phong phú )
      Dọc theo con đường Xuân Diệu sát biển, có những quán cafe, có quán sát bờ cát, tôi ngồi phóng tầm mắt ra xa, nhìn những thuyền cá đi làm đêm, với bao nhiêu ánh đèn thắp sớm đang nhấp nháy giữa biển khơi, những làn gió dịu ngọt, pha lẫn mùi nước mặn của biển, tạo nên một cảm giác rin rít trên làn da, thú vị vô cùng. Tôi say sưa ngắm biển chiều, phía trời Tây những bóng nắng đã ngả màu, mặt trời vừa xuống núi, những người đi tắm biển và các em bé, lần lượt sửa soạn ra về, các quán nước san sát nhau, biển chiều hè thật đông vui, mát rượi
    Bây giờ trời đã  ngả bóng hoàng hôn, trên cao, các vì sao đua nhau nhả một thứ ánh sáng mờ ảo, mông lung đầy huyễn mộng, gió và sóng như đang thì thầm bên tai tôi một khúc tình ca êm đềm muôn thuở. Mặt biển đã tối đen, nhưng nước vẫn còn óng ánh, nhập nhoà giữa không gian tranh tối, tranh sáng....
     Sau lưng tôi là những dãy nhà cao tầng, đứng im ắng giữa trời đêm, thành phố đã lên đèn, các con đường đua nhau khoe sắc với bao ánh đèn rạng rỡ muôn màu
     Bên trái tôi là Hải Minh nơi có núi Đá, trên cao là  tượng của vị thánh tổ hải quân Trần Hưng Đạo, cởi ngựa ngạo nghễ chỉ tay ra biển, tượng cao 16m, dưới chân núi là làng Hải Mình, một vùng ven biển , nhà cửa rất khang trang, đan xen dưới những hàng dương liễu xanh và những hàng dừa sai trái, dân ở đây phần đông làm nghề đánh cá. Ngày trước nếu muốn qua Hải Minh phải đi bằng đò chèo, bây giờ cát được thổi lấn ra biển đã rút ngắn khoảng cách.sang  ngang
    Sáng hôm sau, tôi được một người bạn mời đi uống cafe tận dưới cảng Qui Nhơn, tôi đi dưới nắng vàng, trời chớm Thu, một chút se se, buổi sáng và buổi chiều làm cho cảnh vật thêm phần thi vị,  thêm dịu dàng, say đắm đê mê. Bây giờ tôi mới có dịp ngắm thành phố Qui Nhơn, một thành phố biển, nước bao quanh, có núi Bà Hỏa, núi Vũng Chua, núi Đá che chắn. Đường phố rộng rãi và rất sạch, hai bên đường toàn cây xanh râm mát, thỉnh thoảng đan xen những cây phượng vĩ nở hoa đỏ thắm, có một điều lạ, là trời mới cuối hè mà tôi  không nghe được tiếng hát ngân vang của các chú ve. 
     Tôi ra chợ đầm, một vùng đất được thổi lên từ cát trắng, người người buôn bán tấp nập, cầu cảng năm xưa giờ cũng đã trở thành một vùng đất bằng phẳng, có hai chung cư cao vút của Hoàng Anh Gia Lai, đứng ngạo nghễ giữa vùng trời đầy nắng gió, soi bóng xuống mặt đầm Thị Nại, cảnh vật nơi đây thật quang đảng, sang trọng đến không ngờ
   Thấy còn sớm tôi đi qua cầu Nhơn Hội một cây cầu dài nhất miền Trung, bên kia cầu là núi và cát với những công trình xây dựng dở dang. cây cầu nối Qui Nhơn với bán đảo Phương Mai
   Tôi lên phường Đống Đa, có đôi tháp từ thế kỉ 12 nằm cạnh ven đường, tháp được toạ lạc trên vùng đất bằng phẳng, cửa quay về hướng Nam  phần trên chóp bằng, có hai tháp kề nhau, tháp lớn cao khoảng 20m, tháp nhỏ thấp hơn. Đây là tháp của người Chămpa xây dựng theo lối kiến trúc Ankor,  Trang trí xung quanh bằng những vũ công, những bức phù điêu, rất sống động, những ngọn tháp đã đánh dấu thời huy hoàng  của một đế chế xa xưa thuộc người Chăm, giờ đây đã lùi vào quá khứ, tôi mơ hồ như vọng nghe đâu đây có tiếng hát của Chiêm Nương đang tiếc nuối một thời vàng son đã chìm khuất, một thời oanh liệt đã phôi pha. Đứng bần thần, tâm tư đầy ngẩn ngơ, xao động, tôi nghe xa xa như có tiếng chiêng, tiếng trống lãng đãng giữa không gian, mênh mang, mênh mang.....

  Qui Nhơn còn có rượu Bàu Đá rất ngon, uống vào thật ấm lòng, thức ăn ở đây rất rẽ, nhất là hải sản tươi ngon, các quán nhậu sát biển, hôm rồi tôi có dịp đến một quán ở cuối đường Xuân Diệu, tôi được thưởng thức món cá nướng tuyệt vời, ngon không chê vào đâu được, rồi mực hấp, rồi cá cuốn bánh tráng, cháo hải sản ..v...v..., món nào cũng đậm đà hương vị của miền biển Qui Nhơn, ăn một lần cứ thấy nhớ hoài, nhớ mãi, nhớ miên man..
Cẩm Tú Cầu
_________________________________________________
 

6 comments:

  1. Cám ơn chị Cẩm Tú Cầu đã viết lên bài này. Đọc bài này của chị tôi thấy nhớ Quy Nhơn quá, quê mình bây giờ phát triễn và nhiều nơi xinh đẹp quá. Sẻ nhớ mãi những nơi chị đã kễ và chuyến thăm Quy Nhơn kỳ này sẽ đi thăm những nơi đó. Đầu năm ngoái tôi có về thăm Quy Nhơn nhưng có vài nơi trong bài kể này của chị tôi chưa đến. Tự hào là người đã sinh ra và lớn lên tại Quy nhơn một thành phố nhỏ nhưng rât đẹp, con người QN cũng đep vô cùng. Kỳ vừa rồi về QN có mấy người bạn đãi ăn món bánh xèo tôm nhảy cũng ngon lắm. Đang nôn nao mong ngày tháng trôi nhanh để về thăm lại xứ biển thân yêu nơi chôn nhau cắt rún. Tôi không còn gia đình người thân ở QN nên phải ở Khách sạn, dù không có tình thân nhưng cũng có rất nhiều tình bạn bè và tình người chào đón.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hanna khoẻ không? kỳ rồi mình về dự đại hội Liên trường, Anh Huy hỏi thăm Hanna năm nay có về không?. Hy vọng năm tới rủ nhóm Hạnh, Nhạn, Nhung... .. cùng về dự cho vui.
      Chúc vui./QN

      Delete
    2. Hello QN! Cám ơn bạn mình rất khỏe. Đầu tháng 9 này sẽ đi Cali thăm con 1 tuần, nhờ bạn nhắn với anh Le Huy là cảm ơn lời hỏi thăm của anh áy. Chuyện dự đại hội thì tùy ý các bạn quyết định thôi QN à vì có nhiều điều tế nhị không tiện nói ra.
      Thân mến/ Hanna

      Delete
    3. Hello Hanna...
      Mong được gặp Hanna vào tháng 9 này lắm đó !

      Delete
  2. Co lan em da den Qui Nhon. O do bay gio co Life Wellness Resort o Ghenh Rang cua nguoi Hoa Lan xay dung. Rat yen tinh va dep cho nguoi muon huong su thanh thoi an nhan. Do an o Qui Nhon rat ngon. Nguoi Qui Nhon cung rat hien hoa. Thanh pho nho va yen binh khong nhon nhip xo bo nhu Sai Gon. Mot noi rat dang den tham lan nua.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chào Henrik .
      QN bây giờ và QN trước 75 khác nhiều lắm. Dù bây giờ xây cất nhiều công trình mới, có thể hiện đại hơn, nhưng không hiểu sao QN vẫn hoài cổ, vẫn thích cảnh mộc mạc, đơn sơ tự nhiên của nhiều năm trước.
      Cám ơn em về những lời nhận xét tình cảm dành cho Qui Nhơn.
      mến ./QN

      Delete